Vẻ mặt của Tông Chính Ngự thờ ơ, tay phải đút túi quần, tay trái nắm lấy tay Mộ An An, khuy áo sơmi hơi kéo lên để lộ sợi dây chun đỏ.
Anh đưa cô vào thang máy.
Quầy lễ tân cúi đầu cung kính, sau khi Thất gia đi thì ngẩng đầu lên, không biết tại sao.
“Chuyện gl vậy?”
“Cô gái đó là ai vậy, đáy là lần đầu tiên chủ tịch Ngự dắt một cô gái đến sao?”
“Nhin cô gái này cũng khá trẻ…chắc là bạn gái?”
“Nhìn kỹ là ai không?”
“Làm gl dâm nhìn, có điều lén nhìn thì thân hình rất đẹp!”
“Vậy nên chủ tịch Ngự thoát ế rồi sao? Tôi cảm thấy thế giới của tôi đen lại rồi!”
“Thế giới của anh tiếp tục đen tối, cho dù chủ tịch Ngự không dắt cô gâì đó về thì bên cạnh anh ấy vẫn còn một cô công chúa nhỏ.”
“Không phải anh ấy đưa cô công chúa nhỏ đến chứ?”
Những người xung quanh bàn tán không ngừng, suy đoản đủ thứ.
Tông Chính Ngự dẫn Mộ An An
đến công ty, trong vòng 3 phút thì công ty đã tràn ngập tin đồn.
Tất cá đều đang nói về cô gái được Tông Chinh Ngự đưa về.
Mộ An An không biết rằng cố đang được bàn luận sôi nổi và cô cũng không có tâm trí để nghĩ về điều đó.
Vì….
Mộ An An vừa vào văn phòng, đội thư ký liền đợi ờ đó, tay người nào cũng có 2 3 phần văn kiện đang đợi Thất gia xử lý.
Đội thư ký thấy chủ tịch Ngự dẫn theo một cô gãi đến cũng có chút ngạc nhiên.
Ánh mắt lén hướng về Mộ An An vài giây rồi lập tức thu lại đé bảo đảm trạng thái công việc.
Những thư ký này đều là người gần Thất gia nhát, tổng quản lý là La Sâm nhưng những người này khi nhậm chức đều do đích thân Tông Chính Ngự phỏng vấn.
Cho dù tính cách hay phương thức làm việc đều là đinh cao trong giới thư ký.
Mộ An An thấy vậy liền nhẹ nhàng kéo tay Thất gia.
Tông Chính Ngự quay đầu, anh tự nhiên nghiêng người ghé sát tai Mộ An An nói: “Sao thế?”
“Cháu tlm quyển sách đọc là được rồi, chú làm việc đi, không cần lo cho cháu.” – Mộ An An hiểu chuyện nói.
Trên mặt Tông Chính Ngự không chút cảm xúc cũng không nói gì nhiều, chỉ nắm tay Mộ An An
bước vào văn phòng.
Đưa cô đến ghế sofa ngồi đó.
Anh quay đầu dặn dò thư ký gần nhất: “Ra ngóài mua một ly trà sữa thêm sữa chua dâu, ít đá, ít đường.”
Thư ký có chút kinh ngạc, chủ tịch Ngự cao cao tại thượng vẫn có thể nhớ những thử này, nhưng vẫn nói rất công thức: “Dạ được, chủ tịch Ngự.”
Tông Chính Người quay người, đi đến giá sách chọn ra 3 cuốn để trước mặt Mộ An An.
Anh đứng trước mặt Mộ An An, cúi người xoa đầu cô và nhẹ nhàng nói: “Ta làm việc trước, thấy chán thi nói ta biết, được không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!