Bên cạnh căn biệt thự này còn có một biệt thự nhỏ với phong cách hoàn toàn khác.
Biệt thự nhỏ nơi Tiểu Cửu sống chỉ có ba tầng, là một toà nhà theo kiến trúc Châu Âu.
Có tám tầng bên cạnh.
Mộ An An đi thang máy nhỏ lên tầng bảy.
Thang máy chỉ lên đến tầng bảy, còn tầng tám thì phải đi cầu thang bộ.
Cô gửi tin nhắn cho Tiểu Cửu.
An An: Vòng tay mà em noi cụ thể rơi ở đâu, nhớ không? .
Trong lòng như chim xuống đáy biển, hoàn toàn không có hồi đáp.
Mộ An An xoa trán.
Cô không đủ tư cách để giận một đứa bé.
Có một cuộc hẹn ở đằng kia, cô rất muốn rộng lượng và hảo phóng!
Mộ An An mím môi, âm thầm siết chặt tay rồi buông ra, lại nắm chặt tay và lặp đi lặp lại nhiều lần trước khi nén cảm xúc và đi lên cầu thang.
“Không ai thường, không ai yêu tôi. Tôi chỉ là một cây cải trắng trên cánh đồng thôi..”
Mộ An An ngân nga một bài hát, bước xuống cầu thang và đay cánh cửa kinh trên tầng cao nhất, bên trong tối đen như mực.
Mộ An An muốn bật đèn nhưng phát hiện có bật công tắc thế nào thì căn phòng vẫn tối đen.
Thật kỳ lạ.
Tầng trên cùng được thiết kế bằng kính, ngay cả khi không bật đèn vào các ngày trong tuần thì ánh trăng và đèn xung quanh cũng sẽ khúc xạ vào.
Đen đến thành ra vậy sao?
Mộ An An đang suy nghĩ và định bật đèn pin điện thoại lên, nhưng có một tiếng ‘bùm’ vang lên trong căn phòng yên tĩnh…..
Âm thanh không lớn, nhưng đột
nhiên vang lên trong tinh cảnh này khiến Mộ An An bị doạ một phen.
Kế tiếp, cản phòng ban đầu tối như mực bỗng tràn ngập ánh sáng yếu ớt từ mọi hướng.
Mặt trên của căn phòng được thiết kế bằng kính, có thể nhìn thấy bầu trời đêm đầy sao và mưa sao băng đang rơi.
Yên tĩnh và đẹp đẽ.
Trái tim của Mộ An An đập thình thịch.
Cùng lúc đó, tiếng piano du dương vang lên giai điệu bài hát chúc mừng sinh nhật.
“Happy birthday to you, happy birthday to you…..”
Chất giọng trầm hoà cùng tiếng đản piano du dương cất lên ca khúc chúc mừng sinh nhật, đoạn cuối khàn khàn khiến tổng thẻ bài hát trở nên quyến rũ hơn.
Mộ An An dán mắt vào phia trước, không thể dời đi chỗ khác.
Ngay trước mặt, một người đàn ông cầm chiếc bánh kem đi chậm rãi về phía cô.
Cửa sổ kính phía sau anh trông như một bức tranh.
Bầu trời đầy sao và biển lặng bên dưới.
Có một hộp nhạc trên giá đàn piano, trong hộp có hai người đang nhảy múa và xoay tròn, phản chiếu qua cửa sổ kính phía sau người đàn ông.
Nhìn bề ngoài, nó giống như một cặp tinh nhân đang khiêu vũ dưó’i những vì sao.
Bên tai là người đàn ông đang nhẹ nhàng hát bải hát chúc mừng sinh nhật.
Cho đến khi anh bước đến trước mặt cô: “Happy birthday bé con.”
Mộ An An nhìn người đàn ông trước mặt, miệng nờ nụ cười, thậm chí không biết nên đáp lại thế nào.
Chỉ cảm thấy hốc mắt nóng ran, tầm nhìn có hơi mờ.
Ánh sáng không mạnh, gương mặt người đàn ông không rõ nét lắm nhưng đôi mắt sâu thẳm kia đang nhìn Mộ An An một cách kiên định, sự dịu dàng đó khiến trái tim Mộ An An rung động.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!