Giang Trấn tiếp tục cười, thậm chí còn không ngừng lắc đầu: “Con cảm thấy ta có ý gì? Từ nhỏ ta đã cảm thấy con không giống ta rồi, cảm giác như con được mẹ và một người khác sinh ra vậy.
Vậy nên, năm đó mới nhanh chóng đồng ý lởi câu hôn của ta. Nhưng những năm nay ta đã thực hiện vô số xét nghiệm quan hệ cha con và tất cả đều rất chính xác.
Cho đến khi bị bắt vào tù mới biết suốt những năm qua, vẫn luôn có người dõi theo con và đảm bảo cho con an toàn.
Bao gồm cả vụ tai nạn ở nhà họ Mộ, đã có người báo trước cho Ngự Viên Loan nếu không con đã chết từ lâu rồi!”
Lời nói cùa Giang Trấn dối với Mộ An An mà nói vô cùng kích động.
Mộ An An cứng đơ người chưa hiểu kịp.
Cô không phải con gái của Giang Trấn, nhưng trưởc đãy Giang Trấn đã làm giám định cha con, kết quả lả con gải của ông ta?
Là có người đứng sau tạo dựng những thứ này hay từ nhò dã có người dõi theo cô?
Còn có người thông báo cho Thất gia đến cứu cô? Tại sao?
“Ai nói cho ông biết những chuyện này, có phải là Mộ Tài Tiệp giả mạô không? ông cỏn biết gì nữa?” – Mộ An An hỏi.
Nhưng Giang Trấn chỉ mỉm cười, vốn không trả lời cô rồi quay người bỏ đi.
Mộ An An muốn mờ miệng gọi, nhân viên chấp pháp bên đó đã áp giải Giang Trấn lên xe.
Mộ An An đứng ở đó nhìn theo chiếc xe áp giài rời khỏi giao lộ, cô vẫn chưa định thần lại được.
Luôn nghĩ đến ý nghĩa những càu nói của Giang Trấn.
Thậm chí trong một chốc còn cảm thấy Giang Trấn có phải đang cố ý gạt mình không?
Nhưng nghĩ lại thì thấy không cần thiết.
Chỉ lá Mộ An An khồng hiểu rõ lắm những lời Giang Trấn nói.
Cho đến khi trời nổi gió, lất phất mưa, từng đợt gió lạnh thổi qua, Mộ An An cảm thấy mưa rơi trên đinh đầu rồi mới quay lại.
Phát hiện Thất gia không biết từ lúc nào đã đứng đó.
‘Thất gia, vừa nãy Giang Trấn nói vởi cháu một chuyện..”
Mộ An An nói được một nửa liền ấp úng.
Tông Chính Ngự nghi họặc: “Nói gì với cháu?”
Mộ An An mím môi rồi nói: “Nhắc nhờ cháu hãy nhìn kỹ gói hàng. Thất gia, cháu muốn lấy gói hàng.”
Cô vốn muốn hỏi Thất gia năm đó cứu mình có phải có người thông báo không.
Liên quan đến chuyện năm đó Thất gia cứu mình, Mộ An An trước giờ chưa từng hòi.
Vì không muốn biết đáp án nào khác.
Chỉ là nhớ răng bản thân ở bên cạnh Thất gia, những cái khác không cần nghĩ đến.
Nhưng những lời hôm nay của Giang Trấn thực sự là một lời nhắc nhở đối với Mộ An An.
Bí mật mà mẹ cô để lại trong gói hàng có lẽ liên quan đến chuyện này.
Khi Mộ An An được Thất gia đưa lên xe, La Sâm đã lấy gói hàng ra và đưa cho Mộ An An.
Mộ An An ôm chặt gói hàng vì nó quá quan trọng.
“Lên xe.” – Thất gia nhắc nhở.
Mộ An An gật đầu rồi lên xe.
cầm bó hoa cát cánh bên cạnh lên và đặt lên đùi cùng gói hàng.
Mộ An An thẩn thờ, tay ra sức giữ lấy gói hàng.
Cô nhìn ngoài cửa sổ và không nói gl nhiều.
Trên đường đến nghĩa trang, mưa càng lúc cảng nặng hạt nhưng chỉ là cơn mưa rào.
Trời đổ mưa trong vài phút, sau đó dần chuyển thành mưa phùn.
Xe đã đến nghĩa trang.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!