Hai ngày sau, Mộ An An vẫn luôn ở trong biệt thự dưỡng thương, nghe tin tức và chơi đùa cùng Tiều Cửu.
Chuyện liên quan đến doanh nghiệp dược phẩm Giang thị đổi tên thành Mộ thị vẫn luôn là tiêu điềm trẽn tin tức hai ngày qua, có nhiều cuộc bàn luận xôn xao và giải mã ai sẽ là ngưò’i phát triển một số điểm mấu chốt trong giởi kinh doanh, phân tích sự phát triền trong tương lai đối với tập đoàn Mộ thị.
Ngược lại trong hoàn cảnh như vặy, vởi tư cách là tổng chỉ huy thứ hai của khu thương mại Giang Thành, sự thay đồi quản lý của tập đoàn Hoắc thị diễn ra trong im lặng, dường như đã bị dặp tắt.MỘ An An đối với những tin tức nảy chi liếc sơ một cái liền tắt ngay.
Chù yếu là không muốn nghĩ đến. Nhưng hai ngày nay có chuyện rất kỳ lạ liên quan đến Thất gia.
Trong hai ngày này không thấy Thất gia đâu cả.Mộ An An cảm thấy vi công việc bận rộn nên không thấy anh đâu, nhưng khi nửa đêm Thất gia quay về và đến phòng của cô, Mộ An An rõ ràng ngửi thấy một mùi hương rất ngọt trên người Thất gia, giống mùi cùa một loại đồ ngọt.
Nhưng Thất gia trước giờ không ăn đồ ngọt, thêm vào đó là hai ngày nay Thất gia rõ là đang làm việc nên không thấy bóng dáng, sao lại có mùi đồ ngọt trên đó?
Vỉ mỗi lần Thất gia về trễ, Mộ An An đều nằm trên giường già vờ ngù lại không thể tỉnh dậy, nên mới bắt được quả tang.Suy cho cùng, mỏi ngày 11 giờ đêm Thất
gia đều sẽ gọi điện thoại để cô ngủ.
Mộ An An có càm giác là Thất gia có bí mật.Câu chuyện 10 năm trước chính là nỗi đau mà Mộ An An kìm nén.Nhưng mấy hôm nay có chuyện gì thể?
Cảm giác nghi ngờ như vậy kẻo dài đến sáng sớm ngày thứ ba.
Hôm nay là ngày Mộ An An đến nghĩa trang viếng mẹ.Vừa sớm mai là cô đã tĩnh dậy, mặc một chiếc váy trang rắt đơn giản và xoã tóc ra.
Kiểu trang điểm này mẹ cô rất thích.
Mộ An An cầm lấy gỏi hàng ở đầu giường.
Khi bước ra khỏi phòng, vừa hay
giáp mặt vởi Thăt gia.
Hỏm nay, anh mặc bộ vest đen cùng chiếc áo sơmi trắng bên trong.Không cà vạt và không gài hai ba cúc áo, nhìn có vẻ rất ung dung.
Mộ An An nghiêng đầu mỉm cười: “Cháu cho rằng Thất gia hõm náy không có thời gian đi cùng cháu rối.
Tông Chinh Ngự bước lên trước, vê tai Mộ An An: “Giận dỗi trẻ con à?”
“Làm gì có.” Mộ An An lầm bầm, ngửi mùi trên người Thất gia.
Ngửi thấy một mùi rất ngọt, hình nhu* là…bơ?
Chỉ là cổ chút thoang thoảng, Mộ An An cũng không chắc chắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!