Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt - Cố Tích Niên

“Năm năm rồi, cô đã biến mất năm năm, bây giờ còn quay lại làm gì? Đừng tiếp cận tổng giám đốc Hạ nữa!” Cảnh Nhi kích động nói.

Tích Niên liếc nhìn cô ta: “Chuyện giữa tôi và Hạ Ngôn là chuyện của hai chúng tôi. Cảnh Nhi, chuyện này không liên quan đến cô.”

“Cố Tích Niên, rốt cuộc cô muốn thế nào đây? Lẽ nào cô không biết tổng giám đốc Hạ đã quên cô rồi sao?” Trương Cảnh Nhi khẽ bật cười.

Đôi mắt phượng vẫn bình thản, chỉ là nhìn sang Trương Cảnh Nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Trương Cảnh Nhi tiếp tục nói: “Tích Niên, cô chẳng qua chỉ là một vị khách qua đường xuất hiện trong cuộc đời của tổng giám đốc Hạ mà thôi. Loại phụ nữ giống như cô, xung quanh anh ấy có rất nhiều. Anh ấy đã hoàn toàn quên hết về cô rồi, cô có tin không?”

So với phản ứng vừa nãy của Hạ Ngôn, những lời Trương Cảnh Nhi nói lúc này lại có vẻ thuyết phục lạ thường, anh ta đã quên cô rồi sao? Chỉ là một vị khách quan đường trong cuộc đời sao? Chuyện này thật là nực cười!

Hai người đứng song song nhau, nhìn lại tình chị em năm đó, bây giờ lại trở nên căng thẳng như vậy. Cuộc đời chẳng khác gì một bộ phim truyền hình, mà bộ phim của Cố Tích Niên đã diễn xong từ năm năm trước, mọi chuyện đều bắt đầu từ miệng mà ra.

“Này… Cố Tích Niên, thì ra cô đang ở đây!”  Nhã Lâm của bộ phận thư ký đột nhiên đi tới, phá vỡ cục diện căng thẳng giữa hai chị em năm xưa.

Tích Niên nhìn sang, vừa nhìn thoáng qua đã nhận ra người gọi cô chính là người hôm nay gặp ở bộ phận kế toán: “Có chuyện gì vậy?”

“Tôi tìm cô lâu lắm rồi, tổng giám đốc gọi cô đến phòng làm việc, cô mau đi đi.” Nhã Lâm nói lớn.

Hạ Ngôn tìm cô? Tích Niên khẽ cười: “Được rồi, tôi lập tức đi ngay đây.”

Trương Cảnh Nhi sững sờ, tổng giám đốc Hạ tìm Cố Tích Niên sao?

Ánh mắt của Tích Niên lại đặt lên người Trương Cảnh Nhi: “Cảnh Nhi, tạm thời chúng ta không nói chuyện nữa. Tôi vẫn còn việc phải làm.”

Cuộc gặp gỡ ngắn với Trương Cảnh Nhi…

Tích Niên lại dừng chân, ngoái nhìn lại: “Đúng rồi, về chuyện cô vừa nói Hạ Ngôn đã quên tôi, tôi sẽ xem xét nó. Ha ha… trò chơi chỉ mới bắt đầu.”

Ngay cả khi sự tình đã trở nên có chút nực cười, người đàn ông cô căm hặn nhiều năm như vậy lại có thể quên cô! Tuy nhiên, không phải mọi thứ đã trở nên thú vị sao?

Tích Niên cùng Nhã Lâm rời khỏi hành lang này.

Còn Trương Cảnh Nhi vẫn đứng nguyên tại chỗ, thẫn thờ rất lâu mới hoàn hồn lại.

Đôi mắt lại dõi theo Cố Tích Niên, đã thay đổi! Cố Tích Niên đã thay đổi! Người phụ nữ này chắc chắn không phải là cô gái ngây thơ đơn thuần mà cô ta từng biết. Chỉ năm năm ngắn ngủi, rốt cuộc cô đã làm gì? Tại sao lại có thể lột xác như vậy, giống như một nữ hoàng cao cao tại thượng!

Trong lòng hơi sốc, nhưng không sao. Trương Cảnh Nhi nắm chặt tay, trong mắt chầm chậm phủ một tầng mây mù, nhưng không sao. Cho dù Tích Niên có thay đổi nhiều như thế nào cũng vô dụng, bởi vì Hạ Ngôn đã hoàn toàn quên mất cô!

Ha ha…

Anh ấy sẽ không bao giờ nhận ra, không bao giờ nhớ ra cô đâu. Hai người từ lâu đã trở thành quá khứ, sẽ không bao giờ xuất hiện trong ký ức của Hạ Ngôn nữa. Tích Niên ơi Tích Niên! Thứ mà Trương Cảnh Nhi tôi không có được thì cô cũng đừng hòng mơ tưởng tới. Ha ha ha ha…

Tích Niên cùng thư ký Nhã Lâm bước vào thang máy.

“Này, Cố Tích Niên, chuyện hợp đồng thế nào rồi? Tổng giám đốc có tức giận không? Hay là xảy ra chuyện gì nữa?” Nhã Lâm tò mò hỏi.

Cô dựa vào thành sắt của thang máy,  lắc đầu một cách chán chường. Anh ta như thế nào, cô cũng chẳng muốn biết.

Nhã Lâm đánh giá cô từ trên xuống dưới một hồi: “Kỳ lạ thật, rốt cuộc cô đã làm cái gì mà tổng giám đốc lại gọi cô lên.” Rõ ràng chỉ là một thư ký mới tới, rõ ràng chỉ đi đưa hợp đồng, hơn nữa còn không phải chuyện tốt gì. Vậy thì tại sao tổng giám đốc lại tự mình chỉ đích danh cô ta lên gặp? Lẽ nào là do cô ta xinh đẹp sao?

“Tôi làm sao biết được anh ta gọi tôi lên làm gì.”

“Thật không?” Nhã Lâm dùng ánh mắt hoài nghi liếc nhìn cô.

“Ding dong.” Thang máy tới nơi.

Hai người cùng nhau đến cửa văn phòng tổng giám đốc, Nhã Lâm cung kính gõ cửa: “Tổng giám đốc Hạ, người tới rồi ạ.”

“Vào đi.”

Nhã Lâm mở cửa ra, từ đầu đến cuối đều cúi đầu. Tích Niên đang dựa vào khung cửa, lạnh lùng nhìn Hạ Ngôn đang ngồi trên ghế văn phòng, trong đôi mắt phượng chỉ có sự lạnh lẽo vô tận, không chút dè dặt.

“Cô có thể ra ngoài rồi.” Hạ Ngôn lạnh lùng nói với Nhã Lâm.

“Ồ, vâng.” Nhã Lâm cúi đầu, sau đó giống như nghĩ ra điều gì: “Đúng rồi, tổng giám đốc Hạ, cô Hồng Anh dặn tôi hỏi ngài, bữa tiệc xã giao tối nay, ngài muốn để ai đi cùng?”

Hạ Ngôn một tay chống cằm, đôi mắt xanh thăm thẳm đảo quanh, rồi dần dần đặt lên người Tích Niên: “Cô ta.”

“Cô ấy?” Nhã Lâm liếc mắt nhìn Tích Niên. Đứng trước mặt tổng giám đốc mà không biết lớn nhỏ, ngay cả cúi đầu cũng không, còn đứng dựa vào cửa, đây là thái độ gì cơ chứ? Mà tổng giám đốc tại sao lại chỉ đích danh cô ta đi? Cô ta lập tức nói: “Nhưng cô ấy hôm nay mới đến, còn chưa hiểu cái gì.”

Đôi mắt xanh lạnh lùng: “Quyết định của tôi còn cần các cô chất vấn sao?”

“Dạ không, tôi không có ý đó.” Nhã Lâm sợ hãi cúi gằm mặt xuống, không dám nói thêm gì nữa.

“Ra ngoài!”

“Vâng.”

Cô ta vội vàng cúi đầu đi ra ngoài, tiện tay đóng luôn cửa văn phòng tổng giám đốc lại.

Phòng làm việc chỉ còn lại hai người, Tích Niên và Hạ Ngôn, cô nhìn anh một cách lạnh lẽo: “Anh muốn tôi cùng anh đến tiệc xã giao? Không phải anh không quen biết tôi sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!