Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

An Mạc Hạ nghe thấy lời Bạch Tô Nghi nói, khóe miệng nở nụ cười khinh miệt: "Bạch Tô Nghi, cô có chắc quan hệ giữa cả hai bền chặt không gì phá nổi không?" 

"Đương nhiên!", Bạch Tô Nghi chợt cất cao giọng, nhìn về phía An Mạc Hạ bằng ánh mắt phòng bị: "Có điều có người đàn bà nào đó cả ngày cứ muốn phá bọn tôi, gây phiền phức cho tôi và Doãn Hâm". 

An Mạc Hạ cười khẩy: "Nếu nó thực sự bền chặt không gì phá nổi thì sao cô còn sợ người khác phá?" 

Bạch Tô Nghi nhất thời bị An Mạc Hạ làm cho á khẩu, chỉ có thể hung hăng trợn trừng mắt nhìn cô. 

Đúng lúc này, trong điện thoại vang lên tiếng mở cửa, sau đó An Mạc Hạ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Giang Doãn Hâm: "Tô Nghi, em đang nói chuyện với ai vậy, lấy cho anh bộ quần áo đi". 

Nghe thấy vậy, Bạch Tô Nghi mỉm cười, ánh mắt khi nhìn An Mạc Hạ lại khôi phục lại vẻ dương dương tự đắc: "An Mạc Hạ, tôi không nhiều lời với cô nữa, nếu cô còn biết xấu hổ, mau cút xa khỏi chúng tôi, đừng có làm phiền tôi và Doãn Hâm nữa, tạm biệt, tôi phải cùng Doãn Hâm tận hưởng một đêm nồng cháy đây", nói xong, Bạch Tô Nghi không hề khách khí cúp máy. 

An Mạc Hạ nhìn màn hình từ từ tắt, vẻ mặt cô trầm xuống, Bạch Tô Nghi và Giang Doãn Hâm hay thật, cô vốn không muốn làm mọi chuyện bung bét ra, nhưng nếu bọn họ đã quyết tuyệt với mình như vậy thì đừng trách cô không khách khí. 

Hơn nữa ban nãy trong video, cô nhìn thấy Logo trên đèn khách sạn, là khách sạn quốc tế Hoa Phẩm, đây là khách sạn năm sao có giá cực kỳ đắt đỏ ở thành phố An Lâm. 

Được, được lắm, nếu như cô nhớ không nhầm, hai năm trước khi Giang Doãn Hâm vừa bước vào thị trường lao động, lương của anh ta thấp đến đáng thương, đều nhờ vào số tiền lương cô đi làm để sống, thế mà người đàn ông này hay thật, dùng tiền của cô đi thuê phòng với người phụ nữ khác! Hơn nữa còn thuê khách sạn đắt đỏ như vậy. 

An Mạc Hạ đột nhiên muốn cười lớn, cô ngu ngốc quá, quá là ngu luôn! 

Nếu bọn họ đã bất nhân, vậy cô đương nhiên không cần nhân từ với họ, bây giờ cô đã hạ quyết tâm nhất định phải để Bạch Tô Nghi nếm mùi bị đàn ông bỏ rơi, sau đó cô phải theo đuổi được Giang Doãn Hâm rồi đá anh ta đi, như vậy mới giải được mối hận trong lòng cô! 

Nghĩ đến đây, An Mạc Hạ híp mắt. 

Cô không định đi dạo phố với Lâm San San nữa, mà đi ra ngoài, gọi xe đi thẳng đến khách sạn quốc tế Hoa Phẩm. 

Không phải cô tự ảo tưởng, nhưng cô cảm thấy Giang Doãn Hâm nhất định có ý gì đó với cô, lý do làm hòa với Bạch Tô Nghi ngày đó có lẽ có liên quan đến việc hôm đó Giang Doãn Hâm muốn bày tỏ với cô, hơn nữa liên quan đến việc cô mặc kệ anh ta. 

An Mạc Hạ âm thầm lạnh lùng hừ một tiếng, cô muốn xem xem quan hệ giữa Bạch Tô Nghi và Giang Doãn Hâm rốt cuộc có bền chặt được như Bạch Tô Nghi nói không. 

Sau khi đi đến cổng khách sạn, An Mạc Hạ ngồi trong góc trong đại sảnh khách sạn, lặng lẽ chờ đợi đôi cẩu nam nữ đi ra ngoài. 

Đợi đến khoảng ba giờ, An Mạc Hạ cuối cùng cũng nhìn thấy hai bóng người quen thuộc đi ra khỏi đại sảnh khách sạn, Giang Doãn Hâm vẫn nho nhã như trước, khuôn mặt mỉm cười, do nay là cuối tuần, anh ta không mặc đồ công sở như thường ngày, mà chỉ mặc một chiếc áo phông màu xanh đậm, phối cùng chiếc cần kaki thoải mái, trông rất có khí chất. 

Còn Bạch Tô Nghi mới làm tóc, không để tóc thẳng bồng bềnh dài đến tai nữa, mà uốn xoăn. Cô ta mặc chiếc áo sơ mi hở vai, đi kèm cùng chiếc váy ngắn cạp cao, trên mặt trang điểm đậm, trông rất xinh đẹp hợp mốt. 

An Mạc Hạ nhìn thấy hai người ở không xa, ngón tay bất giác gõ lên đùi, sau đó cô đứng dậy, đi về phía hai người. 

Bạch Tô Nghi và Giang Doãn Hâm đang mỉm cười chợt nhìn thấy An Mạc Hạ liền sững sờ, đặc biệt là Bạch Tô Nghi, mặt méo xệch, như nuốt phải ruồi, có điều chẳng bao lâu sau, vẻ khó coi trên cô ta dần dần biến mất, miệng khẽ mỉm cười, cô ta dán sát vào người Giang Doãn Hâm, kéo cánh tay anh ta càng chặt hơn như đang tuyên bố chủ quyền. 

Mà Giang Doãn Hâm theo bản năng muốn rút cánh tay ra khỏi tay Bạch Tô Nghi, nhưng chợt nghĩ đến chuyện gì đó, chỉ hơi nhúc nhích còn đâu cứ để mặc Bạch Tô Nghi đến gần mình. 

"An Mạc Hạ, tình cờ nhỉ?", Bạch Tô Nghi nhìn An Mạc Hạ, giả vờ giả vịt chào hỏi. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!