Trong siêu thị bày la liệt đủ loại hàng hóa, ánh đèn trắng ấm áp chiếu sáng không gian rộng lớn, người đến người đi nô nức chọn hàng.
Bởi vì nay là thứ bảy nên lượng người đi siêu thị gấp đôi bình thường, An Mạc Hạ không nghĩ gì, cô đã sớm quen với việc chen chúc rồi, còn có mấy bà thím cướp hàng giá rẻ nữa, nhưng việc này với Chu Dịch Phong mà nói, anh cảm giác như mình vừa có được trải nghiệm mới lạ.
An Mạc Hạ không đưa Chu Dịch Phong đến siêu thị nhập khẩu, mà là siêu thị hàng bình dân giá rẻ, vậy nên có đủ loại hàng hóa, ồn ào vô cùng, còn Chu Dịch Phong cũng chợt trở thành tâm điểm chú ý.
Dù là khuôn mặt điển trai dị thường, hay là khí chất quanh quẩn quanh người anh thì đều khiến người ta phải chú ý, từng cử chỉ hành động của anh nho nhã ung dung, mỗi lần anh giơ tay lên hạ tay xuống, trông anh như sắp phát sáng vậy.
An Mạc Hạ quay đầu nhìn người đàn ông đang nhíu mày đứng bên, không kìm được nhếch khóe miệng, ban nãy cô chỉ suy xét đến việc siêu thị nào giá cả cao nhất, hoàn toàn quên mất người như Chu Dịch Phong không thích hợp đến đây, vậy nên bây giờ thấy dáng vẻ lúng túng của anh, cô không kìm được mỉm cười, sau đó lại nhìn mấy ông chú bà dì liên tục nhìn anh, lúc này liền bật cười thành tiếng.
Nghe thấy tiếng cười, Chu Dịch Phong nghiêng đầu nhìn cô, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười tà ác: "Em cười gì vậy?"
An Mạc Hạ vội vàng xua tay, giả bộ không có chuyện gì xảy ra, mặt mày nghiêm túc nói: "Anh nói gì vậy, tôi cười lúc nào đâu".
Chu Dịch Phong biết An Mạc Hạ đang giả bộ, nhưng tâm tình vẫn tốt, vậy nên không vạch trần lời nói dối của cô, anh như đứa bé hiếu kỳ nhìn ngắm xung quanh, anh chưa đi siêu thị bao giờ, nhưng bây giờ đột nhiên cảm thấy chỗ này cũng khá ổn, khiến người ta cảm thấy ấm áp, đặc biệt là còn có người mình thích đi cùng càng khiến anh cảm thấy thoải mái hơn, như một cặp vợ chồng bình thường đi chợ vậy.
"Chu Dịch Phong, tối nay tôi làm món canh sườn củ mài, anh thấy thế nào?", đi đến quầy đồ tươi sống, An Mạc Hạ bắt đầu chần chừ nhìn tủ thịt đầy ắp: "Anh mới khỏi bệnh không nên ăn nhiều thịt, nhưng vẫn cần bổ sung dinh dưỡng, nên không thể không ăn thịt, canh sườn cũng khá thanh đạm".
Khóe miệng Chu Dịch Phong cong lên, không suy nghĩ buột miệng nói: "Đều nghe em".
An Mạc Hạ vốn không nghĩ gì nhiều, nhưng cặp vợ chồng trẻ tuổi đứng cạnh lại nhìn cô với ánh mắt ngưỡng mộ mập mờ, khiến cho khuôn mặt vốn trắng nõn của cô nháy mắt đỏ ửng.
"Chậc chậc, anh nhìn chồng nhà người ta nghe lời vợ thế kìa, ước gì ngày nào anh cũng nói vậy với em", cô vợ kia bĩu môi, oán trách nhìn ông chồng.
Chồng cô ấy cũng tỏ ra không phục, chẳng hề yếu thế đáp: "Em cũng phải nhìn vợ người ta kia kìa, quan tâm đến chồng mình hơn, còn biết các kiến thức về chăm sóc sức khỏe, nếu mà em quan tâm được đến anh bằng nửa cô ấy, đương nhiên anh sẽ được như anh chồng kia".
"..."
Sau đó An Mạc Hạ xấu hổ quá không nghe tiếp được nữa, cô giả bộ đi mua sữa, kéo Chu Dịch Phong ra xa khỏi đôi vợ chồng đang cãi nhau.
Có điều Chu Dịch Phong lại mỉm cười, anh vốn không thích có người bàn tán sau lưng mình, nhưng lời đôi vợ chồng kia nói khiến anh cảm thấy thuận tai, con mắt đen láy không kìm được trở nên sâu thẳm, ánh mắt như dán chặt lên người An Mạc Hạ, một chút cũng không muốn rời.
An Mạc Hạ cố ý mặc kệ ánh mắt sáng quắc sau lưng mình, sau đó đi chọn mấy món đồ còn thiếu, rồi mới đi đến quầy thu ngân, nhưng chưa đi được mấy bước, hai bóng người quen thuộc ở đằng xa nhanh chóng xuất hiện trước mắt cô.
Cô bất giác kéo tay Chu Dịch Phong, trốn sau quầy hàng phía sau, không muốn hai người kia phát hiện ra.
Chu Dịch Phong bị hành động bất ngờ của An Mạc Hạ làm cho sững sờ, chỉ thấy An Mạc Hạ chủ động kéo tay anh, cơ thể mềm mãi dính chặt lên người mình.
Chu Dịch Phong mỉm cười, thuận thế ôm lấy eo cô, anh đương nhiên sẽ không từ chối việc cô chủ động ôm lấy mình rồi, anh không phải kiểu đàn ông đó.
An Mạc Hạ vì quá căng thẳng nên không phát hiện ra động tác của Chu Dịch Phong, vẫn đang nhìn chằm chằm vào hai người đứng không xa.
Chỉ thấy Bạch Tô Nghi kéo tay Giang Doãn Hâm, mặt cười tươi như hoa, còn vẻ mặt Giang Doãn Hâm lại lạnh như tiền, nhưng sau khi nghe thấy Bạch Tô Nghi nói gì đó với mình, khuôn mặt lạnh lùng cuối cùng cũng ấm áp hơn nhiều, anh ta mỉm cười dịu dàng với cô ta.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!