Lúc này, người có chuyên môn mà Trương Dương mời đến đã tới nhà Chu Dịch Phong, lúc này đang tập trung định vị vị trí điện thoại của An Mạc Hạ.
Chu Dịch Phong ngồi ở bên cạnh, ánh mắt lạnh lùng, trong lòng tràn đầy lo lắng cùng không vui.
“Đã định vị được chưa?”, Chu Dịch Phong ghé sát đầu vào màn hình máy tính của người đó, nhìn thấy trên màn hình có một chấm đỏ không ngừng di chuyển, sau đó đứng im ở một vị trí không nhúc nhích nữa.
“Anh Phong, định vị được rồi!”, trán của người này đầy mồ hôi, anh ấy làm việc này nhiều năm rồi nhưng đây là lần đầu tiên trở nên căng thẳng như vậy. Rõ ràng Chu Dịch Phong ở bên cạnh không làm gì anh ấy, nhưng anh ấy lại bị sự lạnh lùng băng giá toát ra từ người đàn ông này làm cho sợ hãi. Bây giờ hoàn thành được nhiệm vụ, anh ấy mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Ở đâu?”, nghe vậy, hai mắt Chu Dịch Phong sáng lên, căng thẳng hỏi.
“Trong một nhà nghỉ trên đường An Lạc”.
“Nhà nghỉ?”
Nghe thấy hai từ ‘nhà nghỉ’, trái tim Chu Dịch Phong thắt lại, anh lạnh lùng nói: “Nhanh đưa địa chỉ cho tôi, bây giờ tôi phải lập tức tới đó ngay!”
…
An Mạc Hạ nằm trên giường trong trạng thái uể oải, vốn dĩ cô chỉ cảm thấy nhức đầu, nhưng không biết sau khi ai cho mình uống gì đó, cơ thể cô bắt đầu có cảm giác lạ.
Một sự nóng bức khó chịu vừa quen thuộc và xa lạ lan tỏa khắp cơ thể cô.
Trong cơn mê, An Mạc Hạ nhíu mày, vô thức dùng tay xé quần áo của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn như vừa bước ra từ phòng tắm hơi, đỏ như trái hồng chín mọng, như thể chỉ cần nhéo một chút là có thể để lộ ra tia máu.
“Nóng…”, sau đó, một âm thanh quyến rũ phát ra từ miệng của An Mạc Hạ.
Còn anh Ngưu vừa tắm xong đi ra thì đã nhìn thấy cảnh đẹp này.
Người phụ nữ nhắm chặt mắt, bức bối không ngừng kéo cổ áo của mình, thỉnh thoảng để lộ ra bờ vai tròn trịa, hai đôi chân ngọc ngà của cô cứ chốc chốc lại cọ vào nhau, mang lại cảm giác vô cùng quyến rũ.
Cơ thể anh Ngưu lập tức bùng lên khoái cảm, cho dù nhiệt độ điều hòa trong phòng cực thấp cũng không thể dập tắt ngọn lửa bùng cháy trong lòng gã. Gã nổi cơn dâm đãng, giống như một con sói bị bỏ đói lâu ngày, vồ vập lao tới chỗ An Mạc Hạ. Nhưng còn chưa kịp húp được gì, gã đột nhiên nhớ ra chưa bật máy quay trên bàn, mặc dù không muốn rời khỏi cơ thể người phụ nữ này, nhưng cuối cùng vẫn phải chửi vào câu rồi xuống giường, đi bật máy quay.
Cùng lúc đó, Chu Dịch Phong cũng nhanh chóng phi xe tới cửa nhà nghỉ, anh nhìn thấy nhà nghỉ bẩn thỉu dột nát này, sự lo lắng và cáu kỉnh trong lòng lập tức tràn ngập trong cơ thể giống như vòi nước vừa được bật, khiến cho Chu Dịch Phong bức bối đá mạnh vào cửa kính của khách sạn, vang lên một tiếng đinh tai nhức óc, khiến cho người đàn ông đang xem điện thoại ở quầy lễ tân giật mình.
“Mày là ai, xông vào cửa nhà tao làm gì! Mẹ kiếp nữa…”, gã đàn ông ở quầy lễ tân gầm lên, nhưng nhìn người đàn ông lạnh lùng như tới từ địa ngục trước mặt, gã liền nuốt hết những lời chửi rủa tục tĩu đang định nói ra vào bụng.
“Vừa rồi có một cô gái rất xinh đẹp tới khách sạn, cô ấy để tóc dài, bên dưới hơi xoăn, ăn mặc giống như học sinh”, ánh mắt nghiêm nghị của Chu Dịch Phong nhìn thẳng vào người đàn ông ở quầy lễ tân, giọng nói cũng giống như biểu cảm của anh, lạnh lùng đến cực điểm: “Mau nói cho tôi biết bây giờ cô ấy đang ở phòng nào!”
Nói xong, Chu Dịch Phong nắm lấy cổ áo của người đàn ông ở quầy lễ tân, gần như bóp cổ gã chết đến nơi.
Người đàn ông ở quầy lễ tân trợn trừng mắt vì sợ hãi, cô gái xinh đẹp giống như học sinh?
Gã cố gắng tìm kiếm trong đầu sự xuất hiện của những khách hàng đã đến nhà nghỉ từ sáng nay đến giờ, dường như không có ai giống như lời người đàn ông này nói, hầu hết phụ nữ đến đây đều trang điểm đậm và ăn mặc bụi bặm, nếu như có người phụ nữ nào giống như lời người đàn ông này nói, gã không thể không có ấn tượng được.
Chu Dịch Phong nhìn gã đàn ông trước mặt mãi không chịu lên tiếng, hai mắt đỏ au vì tức giận, anh lại dùng sức khống chế gã, kéo mạnh gã ra khỏi quầy lễ tân.
Gã đàn ông ở quầy lễ tân sợ hãi kêu lên, lập tức khóc lóc van xin: “Trời ơi, đại ca xin tha mạng, tôi thực sự không nhìn thấy ai như lời anh kể, tuy nhiên có một người phụ nữ tôi không nhìn rõ, cô ấy bị hai người đàn ông khiêng vào, nói không chừng chính là người mà anh đang tìm”.
“Ông nói cái gì? Bị hai người đàn ông khiêng vào?”, giọng điệu của Chu Dịch Phong vẫn luôn bao trùm bởi sự tức giận, nhưng rõ ràng có hơi run run, một sự sợ hãi chưa từng có chảy trong cơ thể anh: “Mau nói nhanh, phòng nào!”
“Ở, ở phòng 206…”
Ngay khi gã đàn ông ở quầy lễ tân nói xong, chỉ cảm thấy lực ở cổ mình giãn ra, người đàn ông trước mặt đã lao thẳng về phía cầu thang tầng hai.
Trong phòng 206, anh Ngưu sốt ruột bật camera lên, sau khi đảm bảo rằng vị trí của camera sẽ không quay được mặt mình, gã tràn đầy khí thế lao về phía người phụ nữ trên giường.
Lúc này An Mạc Hạ mơ hồ mở mắt ra, nhưng ý thức vẫn còn mờ mịt, hơi nóng khô khốc trên người khiến cô vô cùng bức bối, cô ước mình có thể lập tức nhảy xuống hồ băng để giải tỏa cơn khó chịu này.
Lúc này, cô đột nhiên cảm thấy trên người có một lực nặng nề, một người đàn ông vạm vỡ đang đè lên trên người cô, khuôn mặt của người đàn ông rất lạ lẫm, tràn đầy vẻ dâm đãng và tục tĩu.
Cơ thể đang nóng hừng hực của An Mạc Hạ đột nhiên trở nên lạnh lẽo, trong đầu cô thoáng hiện lên một ý nghĩ đáng sợ, người đàn ông xa lạ này sẽ làm hại cô! Hơn nữa cảm giác nóng bỏng quen thuộc trên người cũng khiến cô hoàn toàn có thể nghĩ được chuyện sẽ xảy ra tiếp theo. .
“Đừng mà!”, một tiếng hét sợ hãi vang lên từ miệng An Mạc Hạ, sau đó cô bắt đầu vùng vẫy một cách tuyệt vọng dưới thân người đàn ông
Nhưng sức lực ít ỏi này chẳng có tác dụng gì với người đàn ông vạm vỡ đang đè lên người cô, ngược lại càng khơi dậy dục vọng của gã.
Chỉ nghe thấy ‘roẹt’ một tiếng, chiếc áo của An Mạc Hạ bị người đàn ông thô bạo xé làm đôi, lộ ra nội y xinh đẹp nửa thân trên.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!