Sáng ngày hôm sau, An Mạc Hạ dậy rất sớm, nói đúng hơn là cô không ngủ được, cả đêm cứ trằn trọc trên giường, trong đầu là cả ngàn suy nghĩ.
Ngoài nỗi sợ vì bị Lý An Kiệt làm chuyện đó tối qua, thứ khiến cô lo lắng hơn là vướng mắc giữa bản thân và Chu Dịch Phong, mặc dù cô vẫn luôn ra lệnh cho bản thân không được nghĩ nhiều, nhưng não cô không nghe, không cho cô nghĩ, khiến cô càng không khống chế được bản thân.
May mà bây giờ An Mạc Hạ không phải một kẻ thất nghiệp không có chuyện gì để làm, công việc có thể khiến cô tạm thời dẹp bỏ những suy nghĩ linh tinh.
An Mạc Hạ xuống giường, mở tủ quần áo cạnh giường ra, chọn một hồi, cuối cùng cũng lấy ra được một chiếc váy liền vừa đẹp vừa chuyên nghiệp.
Hôm nay tập đoàn tài chính Chu Thị sẽ tiếp đón khách hàng Claire đến từ nước Mễ, tối qua cô đã nhận được tin nhắn của quản lý Lục Hiểu Như, cô ấy yêu cầu toàn bộ nhân viên của phòng quan hệ công chúng nhất định phải chú ý hình tượng của mình, không được để tập đoàn tài chính Chu Thị mất mặt.
Vậy nên An Mạc Hạ ngồi trước gương trang điểm một lúc lâu, khi nhìn thấy gương mặt xinh đẹp trẻ trung trong gương cô mới hài lòng gật đầu, ép bản thân mỉm cười.
Sau đó lấy ra mấy bộ quần áo hay mặc trong tủ để vào vali, rồi kéo vali ra cửa phòng.
Trên đường đi qua phòng Chu Dịch Phong, An Mạc Hạ chợt dừng lại, cô chần chừ nhìn cánh cửa gỗ đóng chặt.
Nhiệm vụ của cô là đi theo Claire đến ngủ lại ở khách sạn của anh ta, không biết phải ở lại bao lâu, không biết có thể nói trước với Chu Dịch Phong một tiếng không.
Khi An Mạc Hạ còn đang do dự, cửa phòng trước mặt đột nhiên mở ra, An Mạc Hạ không kịp phòng bị nhìn thẳng vào đôi mắt đen kịt của anh.
Khi nhìn thấy An Mạc Hạ, đôi mắt anh chợt lóe lên sự vui vẻ, nhưng sau khi nhìn thấy cô kéo chiếc vali cỡ nhỏ, niềm vui đó chợt biến mất.
"An Mạc Hạ, cô muốn đi đâu?", Chu Dịch Phong tiến lên trước, kéo mạnh lấy tay An Mạc Hạ, giọng điệu rõ ràng có mấy phần hoảng loạn: "Kỳ hạn hợp đồng kết hôn của chúng ta là 3 năm, chưa hết ba năm cô đừng hòng đi đâu, đừng quên, hợp đồng của chúng ta là giấy trắng mực đen rõ ràng!"
An Mạc Hạ sững sờ trước câu nói của Chu Dịch Phong, vừa định mở miệng cãi lại đã bị người đàn ông này kéo mạnh, cô không đứng vững, ngã vào lồng ngực rắn chắc của anh.
Hơi thở quen thuộc đi kèm với mùi nước hoa nhàn nhạt cứ quanh quẩn quanh sống mũi cô, khiến cô bất giác cảm thấy hoảng loạn.
Không đợi An Mạc Hạ hoàn hồn lại, đã nghe thấy giọng Chu Dịch Phong vang lên từ trên đỉnh đầu, không tùy tiện lười biếng như mọi khi, mà thay bằng vẻ lạnh lùng bá đạo chưa từng có: "An Mạc Hạ, cô nghe rõ cho tôi, trong kỳ hạn ba năm của bản hợp đồng, cô đừng hòng đi đâu, chỉ được ngoan ngoãn ở bên cạnh tôi!", nói xong, lực tay ôm An Mạc Hạ của Chu Dịch Phong mạnh thêm mấy phần, có vẻ như sợ cô bỏ chạy: "Tôi biết chuyện tối qua gây đả kích rất lớn cho cô, nhưng cô yên tâm, chỉ cần có tôi ở đây, tôi sẽ không để bất kỳ chuyện gì xảy ra với cô".
Nghe thấy lời Chu Dịch Phong nói, An Mạc Hạ vừa tức vừa buồn cười, Chu Dịch Phong nghĩ gì vậy, tưởng cô bị chuyện tối qua kích thích nên định cao chạy xa bay sao?
Vậy nên An Mạc Hạ thử giãy khỏi vòng tay của Chu Dịch Phong, giải thích rõ với anh, nhưng ai ngờ cô vừa cử động, sức lực của Chu Dịch Phong lại tăng lên khiến cô khó có thể thở nổi.
An Mạc Hạ chỉ có thể bất lực chôn đầu trong lòng anh nói: "Chu Dịch Phong, tôi muốn đi lúc nào?"
"Cô không muốn đi sao?", một lúc sau, giọng nói nghi ngờ của Chu Dịch Phong mới vang lên: "Vậy sáng sớm ra cô kéo hành lý làm gì?"
An Mạc Hạ cạn lời liếc mắt: "Tôi chỉ là có nhiệm vụ của công ty, phải đi công tác mấy ngày".
Nghe thấy An Mạc Hạ nói vậy, Chu Dịch Phong cuối cùng cũng thở dài thả cô ra, nhưng đôi mắt vẫn lóe lên sự ngờ vực.
"Thật sao?
"Thật đó, anh Chu, tôi mà muốn cao chạy xa bay thật, tôi sẽ không vác cái vali nhỏ thế này đâu, dù sao cũng phải mang cái vali cỡ 34 mới để đủ đồ được".
Vẻ lạnh lùng trong mắt Chu Dịch Phong cuối cùng cũng chuyển sang ấm áp, tiếng thở phào nhẹ nhõm khẽ vang lên trong căn phòng.
"Công ty bảo cô đi công tác ở đâu?", Chu Dịch Phong hỏi.
An Mạc Hạ chột dạ tránh ánh mắt anh, cô chưa nói cho anh biết mình vào làm ở tập đoàn Chu Thị, chỉ cảm thấy bây giờ tạm thời không cần nói, nếu nói, Chu Dịch Phong có thể sẽ không cho cô đi làm.
Vậy nên An Mạc Hạ chỉ có thể bịa ra một địa danh.
"Lúc nào về?", anh hỏi tiếp.
"Chắc tầm một tuần, cụ thể phải xem sắp xếp của công ty", cái này An Mạc Hạ cũng không rõ, cô thực sự không biết Claire muốn ở lại thành phố An Lâm mấy ngày.
Nghe xong, Chu Dịch Phong cao ngạo nhìn An Mạc Hạ một cái, đang định mở miệng hỏi An Mạc Hạ tiếp, An Mạc Hạ lập tức kéo vali, chạy xuống tầng.
"À, tôi không nói với anh nữa, quản lý yêu cầu tôi 8 giờ phải có mặt ở công ty, hơn nữa tôi sắp muộn rồi, khi nào quay về tôi kể với anh sau nhé".
"Vậy để tôi đưa cô đi", Chu Dịch Phong đứng sau lưng An Mạc Hạ nói.
"Không cần, đợi anh tắm rửa thay đồ thì muộn mất, tôi tự gọi taxi đi thì nhanh hơn".
Nhìn dáng vẻ vội vàng của cô, Chu Dịch Phong khẽ cau mày, An Mạc Hạ có vẻ gì đó kỳ lạ, dường như cô đang lừa anh điều gì đó.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!