Người đàn ông này đúng là tự luyến.
An Mạc Hạ không kìm được liếc mắt, thôi, coi như là cô nhiều chuyện, cô về phòng mình ngủ còn hơn.
Vậy nên An Mạc Hạ liền mặc kệ Chu Dịch Phong, quay người đi về phòng, nhưng đột nhiên bị anh kéo lại, va phải lồng ngực rắn chắc của anh.
Bầu không khí ban nãy hơi mập mờ, bây giờ mặt cô áp vào lồng ngực anh, bầu không khí kỳ dị bao quanh nơi đây.
Cơ thể An Mạc Hạ cứng đờ, nhất thời không biết nên đẩy người đàn ông trước mặt ra, tim đập thình thịch, cảm giác kỳ lạ này khiến cô cảm thấy hơi quen, lúc trước khi gặp Giang Doãn Hâm dường như cô cũng có cảm giác thế này.
Nghĩ đến đây, An Mạc Hạ lập tức bị suy nghĩ của mình làm cho giật mình, sao có thể, cô sao có thể có tình cảm với anh...
"Ê, nằm trong lòng tôi thế này, còn bảo không muốn ngủ với tôi?"
Đỉnh đầu vang lên giọng đùa đáng ghét của người đàn ông.
Mạch suy nghĩ của An Mạc Hạ bị kéo lại, cô đẩy anh ra: "Chu Dịch Phong, anh đừng quên hai chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, tôi hy vọng anh đừng nói năng tùy tiện như vậy".
"Tùy tiện?", Chu Dịch Phong mỉm cười, anh chưa từng gặp người phụ nữ nào dám nói với anh như vậy, cho dù trên đầu mang cái mác "playboy", thì cũng chẳng ai dám bảo anh tùy tiện.
Chu Dịch Phong không thỏa hiệp trước lời nói của An Mạc Hạ, ngược lại còn áp sát vào người cô hơn: "An Mạc Hạ, tôi nghĩ chắc cô chưa hiểu ý nghĩa của từ tùy tiện đâu, hay là tôi dạy cô nhé".
Nói xong Chu Dịch Phong nghiêng người hôn An Mạc Hạ.
Môi người đàn ông hôn lên cánh môi hồng của cô, vốn chỉ muốn dạy cô một bài học, nhưng càng về sau càng không khống chế được, trở nên kịch liệt bá đạo, lưỡi Chu Dịch Phong tách răng cô ra, sau đó chiếc lưỡi mềm dẻo bắt đầu tấn công khoang miệng của cô.
Khoang miệng mềm mại của cô vô cùng hút hồn, Chu Dịch Phong cảm thấy cả người mình như trầm mê trong đó, cho đến khi đau đớn khiến anh tỉnh lại.
An Mạc Hạ cắn lưỡi anh.
"Á, cô đúng là!", Chu Dịch Phong chịu đau ôm miệng mình.
An Mạc Hạ tức đến đỏ mặt, Chu Dịch Phong đúng là tên khốn khiếp, dám hôn cô, nếu nói lần đầu hôn Chu Dịch Phong trong phòng tắm là do anh say, anh coi cô là Sở Mạn Doanh, vậy lần này anh đang tỉnh táo, thì tại sao lại hôn cô!
Do cô đơn hay nhàm chán?
Nghĩ đến đây, lòng An Mạc Hạ lạnh xuống mấy phần, không thèm nhìn Chu Dịch Phong nữa, thở phì phò xoay người quay lại phòng mình, sau đó lại bị anh kéo lại: "Chờ một chút".
Tay Chu Dịch Phong rất mềm, dường như có cảm giác khiến người ta an tâm, lại thêm giọng nói ấm áp, khiến cho An Mạc Hạ muốn rời đi phải ngừng lại.
"Chu Dịch Phong, anh muốn làm gì?"
Anh cười nói: "An Mạc Hạ, chẳng phải cô muốn biết tôi thức muộn để làm gì sao, đi vào xem đi".
Nói xong không đợi An Mạc Hạ từ chối, liền kéo cô vào trong phòng.
Chu Dịch Phong đặt máy tính trên giường, lúc này nó phát ra ánh sáng trắng.
Chu Dịch Phong chỉ vào tài liệu bằng tiếng Anh trên màn hình máy tính, đau đầu nói: "Dạo gần đây đang phải dịch tài liệu này, vì có nhiều từ ngữ chuyên ngành quá, nhân viên phiên dịch không đến, mà dạo gần đây phiên dịch của tôi cũng xin nghỉ, vậy nên chỉ có thể tự làm".
Nghe thấy vậy An Mạc Hạ nhìn anh bằng ánh mắt kỳ lạ.
Cô nghe nhầm sao, thiếu gia phế vật Chu Dịch Phong đang dịch tài liệu tiếng Anh?
Đầu An Mạc Hạ đột nhiên xuất hiện xuất hiện cảnh tập đoàn tài chính Chu Thị lúc trước, bảo vệ ở cửa bảo Chu Dịch Phong không chỉ ít đến công ty, hơn nữa chẳng qua chỉ là bù nhìn ở tập đoàn Chu Thị, chưa từng làm gì, chỉ biết chơi gái.
Chu Dịch Phong dịch tài liệu tiếng anh chuyên ngành sao?
Nghĩ đến đây, ánh mắt của An Mạc Hạ liếc qua màn hình máy tính, nghi ngờ nói: "Đây là tài liệu về kinh tế tài chính, anh dịch làm gì?"
Vừa dứt lời, căn phòng liền trở nên yên lặng, Chu Dịch Phong kinh ngạc nói: "Sao cô biết đây là tài liệu kinh tế tài chính, cô hiểu sao?"
An Mạc Hạ gật đầu: "Đúng vậy, không giấu gì anh, hồi đại học tôi cũng được coi là học bá ở trường đó, lúc trước từng đi phiên dịch, mấy tài liệu này tôi đều từng dịch rồi".
Nghe thấy lời An Mạc Hạ nói, mắt Chu Dịch Phong sáng lên, anh nhìn cô gái trước mặt mình: "An Mạc Hạ, cô đúng là khiến tôi bất ngờ đó, tôi thật sự không thể hiểu nổi cô, cô luôn đem lại bất ngờ cho tôi đó”.
An Mạc Hạ liếc mắt nhìn Chu Dịch Phong: "Cảm ơn, tôi cũng không biết anh có đang khen tôi không, hơn nữa tôi không cần anh hiểu tôi, chúng ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, trên thực tế chúng ta không quen nhau".
Chu Dịch Phong mặc kệ mấy lời nói của An Mạc Hạ, vui vẻ kéo An Mạc Hạ ngồi lên giường: "Đúng rồi, chẳng phải lúc trước cô bảo muốn tìm công việc sao, vậy cô có thể giúp tôi dịch cái này không? À, tôi sẽ trả lương như thường".
An Mạc Hạ nhìn dáng vẻ của Chu Dịch Phong không giống như đang đùa, hơn nữa cô cũng muốn trả món nợ cho Chu Dịch Phong, cô do dự hỏi: "Anh nói thật sao?"
Chu Dịch Phong nghiêm túc gật đầu.
"Ừ, được rồi, nhưng tôi nói trước, phí dịch thuật của tôi mắc lắm đó, anh đừng có hối hận".
"Được, không thành vấn đề", Chu Dịch Phong mỉm cười, cô gái này sợ anh không trả được tiền dịch sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!