An Mạc Hạ sau khi uống một ngụm nước thì cảm thấy có gì đó không ổn, cả người cô nóng lên một cách khó hiểu, đầu cũng bắt đầu quay cuồng, choáng váng.
Cô nghi ngờ liếc nhìn ly nước trên tay, trong đầu đột nhiên nảy ra một suy nghĩ kì lạ, lẽ nào ly nước này có vấn đề? Nhưng cô lập tức phủ định suy nghĩ này, sao có thể chứ, chắc chắn là cô đã nghĩ nhiều rồi.
Có thể là do nhiệt độ trong phòng này hơi thấp, cộng thêm việc ban nãy bước xuống xe gió to nên bị cảm lạnh rồi.
An Mạc Hạ xoa cái đầu choáng váng của mình rồi đứng dậy khỏi bãi cỏ.
Dù sao ở đây cũng không còn việc của cô nữa, chi bằng tạm biệt rồi về nhà cho xong.
An Mạc Hạ nghĩ thế liền loạng choạng bước vào trong biệt thự, nhưng chưa đến cửa đã đụng trúng lồng ngực cường tráng của một người đàn ông.
Trong phút chốc, mùi thuốc lá xen lẫn mùi rượu xộc thẳng vào mũi cô.
Không biết vì sao, nhưng tựa vào ngực người đàn ông này mang lại cho cô một cảm giác dễ chịu và thoải mái bất ngờ, khiến cô nhất thời không muốn rời khỏi.
Đến khi một cơn gió thổi qua, mới khiến An Mạc Hạ bỗng chốc tỉnh táo lại, cô lập tức nhảy ra khỏi vòm ngực kia như đụng phải một củ khoai lang nóng.
"A, thật sự xin lỗi, tôi không cố ý đụng vào anh", An Mạc Hạ vội vàng xin lỗi, khi cô ngẩng đầu lên thì bắt gặp một đôi mắt đang mỉm cười trêu chọc.
Người này không phải ai khác, chính là người trêu chọc An Mạc Hạ lúc trước Lý An Kiệt.
An Mạc Hạ nhìn thấy anh ta, đôi mắt xinh đẹp lập tức dựng lên vẻ phòng bị.
Sao lại là cái tên đàn ông đáng ghét này?
"Không sao, tôi không ngại việc cô đụng vào tôi thêm vài lần nữa đâu", Lý An Kiệt hờ hững nhún vai, trên môi nở nụ cười khó hiểu, nói rồi tiến lại gần An Mạc Hạ vài bước.
An Mạc Hạ vô thức lui lại phía sau, trong lòng đột nhiên dâng lên một dự cảm không lành, nhưng cơ thể uể oải nóng ran không cho phép cô nghĩ nhiều, chỉ muốn tránh xa tên đàn ông này theo bản năng.
"Xin lỗi, bây giờ tôi muốn về nhà, phiền anh tránh ra", An Mạc Hạ lắc lắc đầu, cuối cùng cũng khôi phục lại được chút ý chí, ngẩng đầu nhìn Lý An Kiệt bằng đôi mắt lạnh lùng.
"Ồ, đến lúc này rồi mà tính vẫn nóng như kem, nhưng mà tôi lại càng thích", Lý An Kiệt không hề có ý định tránh ra, ngược lại còn từng bước tiến lại gần An Mạc Hạ: "Ở đây đi ra không bắt được taxi đâu, hay là tôi đưa cô về nhé?"
Vừa nói, Lý An Kiệt vừa bước đến trước mặt An Mạc Hạ và nắm lấy tay cô, hơi ấm trên tay người đàn ông khiến cơ thể An Mạc Hạ trở nên kích động, rõ ràng cô rất ghét Lý An Kiệt, nhưng lúc này lại có cảm xúc kích động muốn vồ vập.
Sao lại như vậy!
"Tránh ra, tôi không cần anh đưa!"
An Mạc Hạ trầm giọng hét lên một tiếng, cô có ngu ngốc cỡ nào thì đến giây phút này cũng nhận ra được vấn đề, rằng có lẽ cô đã bị người ta chuốc thuốc rồi!
Nhưng rõ ràng khi đến biệt thự của Xa Ngọc Lệ, cô không hề ăn gì cả, ngoại trừ…
Ánh mắt An Mạc Hạ đột nhiên nhìn về phía ly nước cô đang đặt trên bãi cỏ, chắc chắn là ly nước đó có vấn đề! Chẳng trách khi đưa ly nước người phục vụ cứ nhất quyết muốn cô uống một ngụm mới chịu rời đi! Sau khi cô uống một ngụm liền cảm thấy có gì đó sai sai, toàn thân nóng ran một cách khó hiểu, đầu cũng bắt đầu choáng váng!
Hóa ra là một âm mưu!
Nghĩ đến đây, toàn thân An Mạc Hạ không khỏi run lên kịch liệt, không ngờ Lý An Kiệt lại dám ra tay với người phụ nữ của Chu Dịch Phong giữa ban ngày ban mặt!
"Rốt cuộc anh định làm gì! Chẳng lẽ anh không biết tôi là ai à?", An Mạc Hạ vừa giãy giụa thoát khỏi cánh tay Lý An Kiệt, vừa hét lên.
Nhưng không ngờ Lý An Kiệt không những không sợ, trên khuôn mặt còn lộ ra nụ cười khinh thường: "Cô là ai? Ha ha ha, chẳng phải chỉ là người phụ nữ của tên vô dụng Chu Dịch Phong thôi sao, thế nào, muốn lấy nó ra để dọa tôi à? Tôi không ngại nói cho cô biết, tên bất tài vô dụng Chu Dịch Phong kia, ông đây chẳng để vào mắt".
Nói rồi, cánh tay to dài của Lý An Kiệt trực tiếp ôm lấy vòng eo thon thả của An Mạc Hạ, khẽ kéo ôm chặt người phụ nữ vào trong lòng: "Thiếu gia tôi đây thích cô là vinh dự cho cô, hôm nay hãy ngoan ngoãn hầu hạ bốn thiếu gia đi".
"Lý An Kiệt, tên khốn nạn! Mau buông tôi ra!", An Mạc Hạ liều mạng vùng vẫy trong lòng anh ta, nhưng sức mạnh giữa phụ nữ và đàn ông chênh lệch quá lớn, cộng thêm bị hạ thuốc, cho dù cô có giãy giụa thế nào cũng không xi nhê gì với Lý An Kiệt.
Những đụng chạm vô tình trong lúc giằng co ngược lại còn khơi dậy dục vọng của đàn ông, ánh mắt Lý An Kiệt bỗng chốc trở nên u ám, anh ta trực tiếp ôm ngang An Mạc Hạ lên, bước nhanh về phía chiếc xe Maserati đang dừng trước cổng sân sau.
Khu biệt thự Phong Dương được bao phủ bởi núi rừng, lúc này từng cơn gió rét lạnh thổi trong không khí, vờn qua những chiếc lá cây tạo nên âm thanh "xào xạc", từng chiếc nhẹ rơi tà tà rơi xuống, vài chiếc vương lên nóc một chiếc xe BMW màu đen.
Ngồi trong xe, Chu Dịch Phong nhìn xuống chiếc đồng hồ trên cổ tay khẽ nhíu mày.
An Mạc Hạ đã ở trong căn biệt thự kia gần bốn tiếng rồi, sao đến giờ vẫn chưa ra, chẳng lẽ còn định ở lại ăn cơm?
Nghĩ đến đây, Chu Dịch Phong liền trở nên cáu kỉnh khó hiểu, anh vốn định đợi An Mạc Hạ ra rồi đón cô đi ăn tối, lúc trước bạn anh Cố Hi Dương có giới thiệu cho anh một nhà hàng Pháp không tồi, nghe nói được xây dựng giữa hồ, có thể vừa ăn vừa ngắm ánh sáng lộng lẫy trên mặt hồ, còn có thể tận hưởng ánh trăng mờ ảo, rất đẹp rất thích hợp cho các cặp đôi.
Chu Dịch Phong ban đầu không để ý lời Cố Hi Dương cho lắm, nhưng hôm nay, trong lúc rảnh rỗi đợi An Mạc Hạ, anh đột nhiên nghĩ đến nhà hàng này, rất muốn đưa cô đi thử xem.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!