Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Ngọt Ngào Của Tổng Tài Bất Lương - Diệp Manh Y

Nàng ki thể bắn trúng mà chỉ sựot qua, rung lắc dữ tợn, dần dần hải lôi trong tay nàng hết sạch, mà bọn chúng vẫn ko ngừng tấn công.

Bỗng một quả hải lôi từ xa xa đang tiến gần, ko thể tránh, Ôn Phạm chỉ kịp ôm lấy đầu nàng và Der vào trc ngực dúi vào một góc che chắn cho hai ngừơi.

Tàu ngầm đã trúng, một vụ nổ duới nuớc bùng lên.

3 ngừơi sẽ chết nếu ko có linh hồn của bà Minju che chắn, nàng thầm nghĩ : thật kỳ diệu.

Hiện tại tàu đã nổ, Ôn Phạm và Der, Nàng trôi lênh bênh trên biển nhưng ko có nghĩa là chết.

3 ngừơi nhanh chóng ngụp lên, khó nhọc hít thở. Vừa rồi thật nguy hiểm.!!

Biết đã bắn trúng tày ngầm của nàng Khiêm Long và Tấn Việt nhanh chóng nhảy lên chiến hạm.

Tay cầm súng ngắm thẳng vào nàng, vì chúng thấy trên tay nàng là Khiêm, da trắng nõn phản chiếu dứoi ánh mặt trời cùng với mặt vòng cổ màu đỏ rực kia, rất bắt mắt.

Nàng còn chx kịp ổn định một tiếng súng vang lên, Ôn Phạm và Der đang cách rất xa nàng chỉ đồng thanh hét lên

" Cẩn thận !!!!! "

Nàng vừa quay đầu một viên đạn do Long Khiêm bắn trúng bả vai nàng, một dòng máu đỏ chảy xuống biển cả.

" A!! "

Nàng gậm gừ chứ ko hét lên, vì cuộc sống này bắt buộc phải bình tĩnh. Nhưng vừa mới trúng một phát, Tấn Việt cũng bồi thêm một đạn ở bả vai khác.

Chứng kiến Ôn Phạm hét lên

" Y Y!! "

" Chị!! "

Cũng may chỉ trúng ba vai, nàng thở dốc, vừa đói, vừa mệt, vừa đau thật dễ khiến nàng bất tỉnh. Nhưng ko! Ko thể!

Nàng ko thể! Vì nàng đã hẹn với ngừơi đó là đợi hắn, nên ko thể chết thế này đc. Nén lại cơn đau , nàng ngụp duới biển, nhưng lại càng đau hơn

Nuớc biển rất mặn như đang hòa nhập vào vết thuơng của nàng. Cực kỳ xót!

Đồng thời cách đấy vài km, hắn cảm giác ko lành. Tứ Bạch đứng cạnh hắn nói

" Sao mk lại nghe thấy tiếng thét 'Y Y' nhỉ? "

Lúc đó, Mặc Nhiên cũng đang đứng cạnh bồi thêm

" Ờ, tôi cũng nghe tiếng, tôi còn nghe thấy tiếng súng nổ "

Tiểu Bạch liền nói

" Nhìn trên màn hình rada kìa cách phía trc cta có 3 vật thể! "

" Chẳng lẽ là quân tiếp viện của Phong bang? " - Tam Bạch nói

" Cũng có thể , bây giờ tăng tốc độ tới đó! " - Hoa Triệt đang rất nóng lòng quay về, hắn cứ cảm giác rất bất an. Cảm giác này hắn đã có từ tối qua.

Thực ra, vài ngày trc lô hàng tới Campuchia của hắn bị tráo đổi, kết hợp với Hoài Nam Kỳ , hắn biết là do Phong bang tráo đổi và đang định giao tới Singgapor bằng đuờng biển.

Lô hàng rất đắt lên tới 50 triệu tỷ. Ko thể mất dễ dàng như vậy đc, với lại Bạch Vuơng của hắn dẽ bị giảm uy tin mất. Nên hắn mới thực vội vàng lôi ra các con chiến hạm cùng các vũ khí hiện đại tiên tiến nhất cuớp lại hàng về.

Trong 3 ngày hắn đã lấy lại đc và giao lô hàng đó cjo Nhị Bạch và Ngũ Bạch đi giao, hiện tại hắn rất nóng lòng múôn về.

Quay lại thời điểm của nàng.

Nhịn cơn đau hành hạ , nàng đã lẻn lên chiến hạm một cách an toàn, Ôn Phạm và Der cũng hợp tác tác chiến cùng nàng.

Nàng lặng lẽ dùng dao cứa cổ bọn chúng. Hiện tại trg mắt nàng chỉ có giết ngừơi! Ko giết chúng thì sẽ bị chúng giết mất , mà con thuyền nàng đang lên chính là con thuyền có Tấn Việt và Long Khiêm.

Tấn Việt cảnh giác nhìn ra ngay, nàng và hắn lập tức cận chiến. Tay đau thật! Nhưng bây giờ duờng như mất cảm giác rồi!

Nàng vung quyền thật mạnh, nhưng hiện thực là hiện thực con đau từ bả vai ập tới! Khiến nàng khó nhọc thở.

Rất nhanh nàng đã bị Tấn Việt tay dùng lực mạnh bóng cổ nàng và đưa lên cao. Nàng giãy giuạ, Hiện tại ko ai có thể cứu nàng, Der và Ôn Phạm đã lên chiến hạm khác thủ tiên bọn chúng, vì thế nàng đang đơn độc.

Khiêm Long nhíu mày định giựt lấy chiếc vòng cổ đang đc quấn trên tay Manh Y nhưng phía trc là có 4 chiếc quân hạm đang dần tới gần.

Tấn Việt cũng nhìn thấy liền lập tức thả nàng xuống, nàng ngã trực tiếp xuống, rất đau, đầu óc choáng váng, cơn đau từ hai bả vai thật khiến nàng múôn gục ngã.

Tai nàng cảm giác rất ù ù, ko thể nghe thấy rõ những gì nữa rồi.

" Ô là Khiêm đại thiếu gia và Tấn đại thiếu gia này? " - Mặc Nhiên đứng ở đuôi tàu lên tiếng. Tất nhiên hiện tại chx ai biết nàng đang có mặt ở đây.

Nàng cũng ko nghe rõ nên nàng ko biết chỉ cảm thấy có cuộc đồi thoại mà thôi.

Khiêm Long nhận ra Mặc Nhiên, liền cung kính nói

" Haha cta chỉ xử lý vài chuyện nhỏ nhặt thôi "

Hiện tại Manh Y cảm thấy đỡ hơn đc một chút, chớp thời cơ Tấn Việt và Khiêm Long đang lơ là , lập tức nàng nhảy bổ lên nguời Tấn Việt cầm con dao găm cắt cổ hắn.

Chx kịp phản ứng , nàng nhanh nhẹn cắm dao lên trc ngực Khiêm Long.

" C.. cô. "

Nói rồi hắn liền nhằm mắt chết. Mặc Nhiên sững sờ, phía Hoa Triệt cũng rất bàng hoàng vì trc cổ Mặc Nhiên có gắn cam, có thể quan sát tình hình phía ngoài.

Hắn chỉ nhìn thấy một bóng lưng nhảy lên giết bọn họ, một bóng lưng thật quen thuộc.

Lúc này hai chiến hạm của Khiêm Long đã bị Ôn Phạm và Der hợp lực giết hại, giờ đây Ôn Phạm và Der nhanh chóng nhảy lên thuyền nơi mà nàng đang đứng.

" Y Y!! "

" Chị!! "

Hắn vừa tới cũng là lúc nàng chao đảo ngã về đằng sau, rơi thẳng xuống biển. Lại một lần nữa nuớc biển thấm vào vết thuơng khiến nàng bất tỉnh hoàn toàn.

Từ lúc nhìn thấy Ôn Phạm, Hoa Triệt đã đoán ngay cô gái đó kà nàng, lúc mà hắn chạy ra cũng là lúc nàng rơi xuống biển.

Mặc Nhiên cực kỳ kinh ngạc hét lên

" Thiếu phu nhân !! "

Nghe vậy Tam Bạch, Tiểu Bạch, Tứ Bạch mặt mày tái mét chạy ra đuôi tàu. Ngừơi của Bạch Vuơng cũng kinh ngạc ko thôi

" Thiếu phu nhân của bọn họ làm gì ở đây "

Hoa Triệt nhảy xuống biển bắt lấy nàng và gấp rút lên chiến hạm của hắn, Ôn Phạm nhìn thấy hắn cảm giác vui sứong khó có thể diễn tả, cũng liền nhảy xuống lên chiến hạm của hắn và Der cũng vậy.

Trên chiến hạm, đội ngũ bác sĩ suất sắc nhất của hắn đang cứu lấy thiếu phu nhân. Và bên cạnh là khuân mặt đen như đít nồi của Hoa Triệt. Hắn đang cực kỳ phẫn nộ, lo lắng cho nàng.

Ôn Phạm cũng bị thuơng do giao đấu nhưng ko quá nặng, băng bó xong hắn liền tới chỗ Y Y.

Der thì mệt quá ngất đi.

Thấy Ôn Phạm tới Mặc Nhiên liền hỏi có chuyện gì xảy ra. Ôn Phạm đứng trc giường bệnh nhìn nàng, khuân mặt nhăn nhó vì đau, tái nhợt, trắng bệch.

Một tay đang nắm rất chặt vào tay Hoa Triệt. Đây là ngừơi của mình nên hắn cũng ko ngại kể y nguyên đầu đuôi câu chuyện.

Nghe xong ai cũng hã hốc mồm. Ôn Phạm còn bồi thêm một câu

" Nếu ko tin nhìn cổ tay bên phải của cô ấy là biết "

Lúc này mọi ngừơi mới chú ý tới chiếc vòng cổ màu đỏ hình giọt nuớc đang đc quấn trên tay nàng, Hoa Triệt nghe xong lại càng tức giận hơn!

Nàng vì giúp đỡ mà tiến vào cái cảnh này, ko nói với hắn dù chỉ một tiếng, tự mình gánh vác, rồi còn bị Khiêm Long, Tấn Việt truy sát suất từ chiều tối đến sáng ngày hôm sau.

Càng nghĩ hắn càng thấy tức. Nhiệt độ xung quanh như bị giảm đến 0 độ, những nguời xung quanh sợ hải chảy mồ hôi hột.

Đám nam nhân cũng bị đuổi ra ngoài, ở trong chỉ có mình nàng và hắn cùng với các bác sĩ

" Khiêm đại tiểu thư.... thật sự hiện lên rồi.... " - Mặc Nhiên ấp úng hỏi, vì hắn thật sự ko tin gì tới chuyện ma quỷ. Hắn cảm giác thật nực cuời, hắn nghĩ rằng Y Y và Ôn Phạm đều bị lừa.

Ôn Phạm nhún vai tỏ ý tin thì tin ko tin thì thôi. Vì nếu là hắn, Ôn Phạm cũng sẽ ko tin. Nhưng lúc đó thật sự rất quỷ dị, ko tin cũng phải tin.

Một lúc sau, bác sĩ mở cửa đi ra mệt mỏi lau chán. Ô Phạm đột ngột đứng dậy hỏi nàng đã tỉnh chx ?

Bác sĩ gật đầu, lúc này bọn hắn mới thở phào và lập tức đi vào. Nàng đã tỉnh nhưng hơi thở rất mệt nhọc, nàng đang ngồi dựa lưng vào bộ ngực rắn chắc của Hoa Triệt.

Nhìn thấy Ôn Phạm ko sao nàng cũng nhẹ nhõm hẳn, nhìn thấy ánh mắt đó Ôn Phảm hiểu và nói

" Der ko sao, cậu ấy đang ngủ "

Manh Y gật đầu. Tứ Bạch, nghĩ gì nói vậy liền nói

" Tiểu thiếu phu nhân, sao ngừơi lại tin vào mấy thứ đó chứ? Cô ko nghĩ tới rất dễ bị lừa sao ? "

Nghe vậy nàng hiểu Ôn Phạm đã kể ra mọi thứ, nàng biết Hoa Triệt đang im lặng nhưng hắn đang che giấu sự phẫn nộ

Nàng thở dài rồi nói

" Ôn Phạm lấy tờ giấy trắng đang bị kẹp ở ô cửa sổ kia ra đây " - Vừa nói vừa chỉ tay

Bất giác Ôn Phạm rùng mình, sợ hãi đi lấy ko dám mở ra đưa cho nàng. Nàng cầm lấy và mở đọc.... đúng như là nàng nghĩ một dòng chữ màu đỏ hiện lên với nội dung : Cảm ơn cháu , cháu vất vả rồi "

" Mấy người chắc chắn tờ giấy này trc khi tôi xuất Hiện có nó chứ? "

Mặc Nhiên ko hiểu ý của nàng cũng tl thành thật

" Đây là phòng lão đại chắc chắn ko có sự bừa bộn nào cả! "

Ôn Phảm hiểu ra vấn đề ngưòi run rẩy, lắp bắp hỏi

" L- là bà ấy... phải ko..? "

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!