2 ngày sau kể từ khi hắn ốm, bây giờ hắn đã hoàn toàn khỏe lại. Và hắn lúc này thật là cao hứng a.
Bỗng nhiên Mặc Nhiên gọi tới tb công việc. Hắn lập tức pk đi công tác ngay.
Lúc trc đã ko đi rồi nên lần này hắn bắt buộc pk đi. Đến tối khi nàng đi mua thức ăn về thì trg nhà đã vắng tanh người và chỉ có một mảnh giấy đc đặt trên bàn
Hoa Triệt : Anh đi công tác ở Mỹ, nhanh nhất 1 tuần là anh về. Em ở nhà ăn uống đầy đủ, đợi anh về.
" Haizzz, khỏi ốm cái là chạy lông nhông luôn rồi "
Nhưng mà đi Mỹ công tác sao? Trùng hợp ghê cô cũng có vc ở bên Mỹ.
Lúc đầu cô định ko đi vì múôn ở nhà chăm sóc hắn, nhưng bh hắn lại là người đi trc.
Nàng nhanh chóng thu dọn đồ đạc lên đừơng.
Có duyên thì gặp đc hắn bên Mỹ thôi!
Đến tận chiều ngày hôm sau cô mới tới nơi, cô đi cùng trợ lý Ôn Phàm.
Sau một hồi dọn phòng, cất đồ đạc Ôn Phàm lai nàng tới nhà hàng ăn.
Bỗng nhiên một anh tây tiến tới xin có thể ghép bàn ko. Nghĩa là hai cái bàn sát nhau , đặt đồ ăn khác nhau.
Nàng nhìn xung quanh thấy một chỗ trống anh tây biết cô định nói gì , cậu liền nói
" Chỗ đó có ngừơii bao rồii "
Add viết tiếng việt cho dễ hiểu. Nhưng thực chất là họ giao tiếp bằng tiếng anh.
" ầu, vậy ngồi đi. "
Cậu ta tươi cừơi cảm ơn. Nàng và Ôn Phàm tiếp tục ăn, bàn chuyện về công việc.
Bỗng nhiên ở phía ngoài có tiếng la hét, reo hò. Sau đó một ngừơi thiếu nữ đang khoác tay nam thanh niên buớc vào.
Đằng sau là sự reo hò, lời khen.
Ô, namm thiếu niên kia là Hoa Triệt đằng sau là Mặc Nhiên và Ngũ Bạch kìa.
Thiệc là trùng hợp a. Ôn Phạm nhìn thấy nhưng ko dám ngẩng đầu cũng ko dám nhìn, chỉ thầm cầu nguyện cho Hoa Triệt.
Hoa Triệt, Diên Niên - cô thiếu nữ, Mặc Nhiên và Ngũ Bạch ngồi lên ghế trống vừa nãy cô chỉ. Thì ra cái bàn ý do hắn bao.
Anh tây ngồi bên cạnh phải thốt ra
" Thật xứng đôi "
Ôn Phạm nghe vậy liền phụt nuớc trg miệng ho sặc sụa. Chx bh hắn cảm thấy áp lực như thế này.
Manh Y chỉ cừơi rồi ăn tiếp.
Cool, ánh mắt vô tình va chạm nhau.
Ô, kia là Y Y mà. Ôi lão đại ơi!! - Mặc Nhiên nhìn thấy nàng nhưng ko dám nói vì bắt gặp ánh mắt sắc như dao của nàng.
Ngũ Bạch nhìn theo ánh mắt của Mặc Nhiên súyt thì phụt nuớc . Hắn cầu nguyện cho lão đại của hắn.
Ăn xong nàng và Ôn Phàm liền đứng dậy rời đi. Vì ko thể nhìn nổi nửa.
Hắn tươi cười, dịu dàng với Diên Niên.
Tên khốn nạn! Thế mà bảo đi công tác! Hỏi chấm công tác ngồi đó tươi cừơi với gái?
Tứk thật sự.
Mặc Nhiên, Ngũ Bạch thấy vậy liếc mắt nhìn nhau rồi nhìn lão đại vẫn đang tuơi cười.
Hừ!! Nàng tức giận! Nhưng cũng nhanh chóng ổn định lại tình hình, nàng giả vờ nhắn tin cho hắn bảo nhớ hắn.
Ô, rep nhanh thật. Hắn liền trả lời
" Anh cũng nhớ em. Cố gắng đợi anh về "
Hơ, nàng khẽ cười mỉa mai.
Sáng hôm sau, nàng ăn mặc trang điểm rất chi là kĩ lũơng , rất xinh đẹp!
Vì hôm nay có buổi gặp mặt với Diên tổng. Tới tập đoàn Diên thị, ô là ngừơi quen.
Là cô gái hôm qua ăn cùng hắn kia mà.
Nàng tự nhủ lòng mk là phải bình tĩnh, thật bình tĩnh. Việc riêng là việc riêng, việc công là việc công.
" Cô về đi " - Diên Niên kiêu ngạo ngồi trên ghế, nàng ngạc nhiên nhưng lại biến về khuân mặt lúc đầu ngồi xuống ghế đôí diện Diên Niên bình tĩnh nói
" Ý gì? " - Nàng hỏi
" Thì ctôi ko cần tập đoàn cô nữa. Vì ctôi đã có tập đoàn Cung Nam chống lưng rồi hahhaha! "
À.... nàng thật sự là tức điên ngừơi mà!!
Rồi bỗng nhiên trợ lý của Diên Niên chạy tới nói
" Ko xong rồi!! Đột nhiên cổ phiếu của cta giảm, có lỗ hổng lớn. Tập đoàn Cung Nam bất ngờ rút khỏi hợp đồng. Cta thua lỗ rồi!!! "
Diên Niên thất kinh ko tin , nhưng trợ lý của ả lại đưa ra tài liệu, số liệu cho Diên Niên nhìn.
Lúc này cô ta mới thật sự tin nha. Bỗng nhiên Ả quay 360 độ
" A, Diệp chủ tịch hợp đồng này cta bàn tiếp... "
" Cô ko xứng! " - Manh Y dứt khoát quay nguời rời đi. Ha, cô ta bị đá rồi, bây giờ lại múôn quay lại bàn chuyện hợp đồng với cô?
Vừa rồi chẳng pk đủôi cô đi sao?
Đi luôn chứ còn đợi gì nx.
" Tới Diệp Y 1 đi " - Nàng nói, ở Mỹ cũng có xuất hiện chi nhánh của nàng.
Tranh thủ kiểm tra năng suất làm việc ở đây như thế nào? Khảo sát xem họ lm vc ra sao?
Tới nơi, nàng đóng giả thành nhân viên mới nhìn một loạt đi chung quanh một loạt. Nàng hài lòng gật đầu với năng suất, sự chăm chỉ ở đây.
Tới chi nhánh tiếp theo là một công xưởng. Nàng vẫn đóng giả thành nhân viên mới kiểm tra tình hình, nàng cảm giác các nhân viên của nàng hơi gầy nha, làm việc cũng ko quá năng suất cho lắm.
Với lại bh cũng tới giờ nghỉ trưa ăn cơm. Nàng kinh hoàng phát hiện tên chủ của công xuởng này chỉ cho các nhân viên của nàng uống nuớc lã.
Ôn Phạm nhìn thấy liền nói
" Y Y, tôi rõ ràng là ra lệnh náo với cấp duới bữa ăn trưa là quan trọng nhất. Phải ch các nhân viên ăn đầy đủ, nghỉ đủ. "
Nàng tức giận đập phăng cái cốc xuống, tiến tới nguời giữ đầu cái công xuởng này quát
" Hảo! Ko ngờ ngừơi duới truớng của ta lại có kẻ như nguơi! "
Tên chủ nhìn nàng khó hiểu hỏi
" Mày là ai "
Nhìn tất cả chỉ đc cốc nuớc lọc còn tên chủ này lại là một hộp cơm nguyên vẹn
" Ai à? Diệp Manh Y - sếp của mấy ngừơi! "
Nghe vậy ai cũng sững sờ. Nhưng riêng ông chủ ấy ko tin lại cừơi phá
" Hahha, sếp gì chứ? Hay là cô emm múôn gây sự chú ý của anh? "
Manh Y chỉ nhẹ nhàng nói hai chữ
" Đuổi việc "
Nghe vậy Ôn Phạm lập tức tb tới phòng nhân sự, trg phút chốc tên ông chủ liền nhận đc tin, hắn bị đủôi việc.
Hắn ngỡ ngàng bây giờ hắn mới tin sếp của hắn là cô
Là Diệp Manh Y.
Nàng bình tĩnh ngồi xuống ghế, liếc ánh mắt nhìn ông chủ.
Ông chủ sợ hãi quỳ xuống.
Nàng hỏi bừa một nhân viên
" Tình trạng này diễn ra bao lâu rồi? "
Một nhân viên e sợ nhìn ông chủ, nhưng ông chủ sợ hãi đến vậy chắc chắn kia là boss thực thụ rồi. Hắn ko sợ nữa liền tl
" 1 tháng"
Nàng hỏi tiếp
" Tiền luơng ở đây trả theo tháng, mỗi tháng tôi trả cho các nhân viên là 10 triệu đồng. Hắn có ăn xén ko? "
Nghe vậy tất cả kinh hãi nhìn nàng, lúc này một nhân viên nữ đã nức nở nói
" Từ lúc ông ta làm chủ , hắn nói phía trên giảm tiền luơng xuống chỉ con 7 triệu. Nhưng mỗi tháng lại ăn xén bớt 2 triệu của ctôi "
Ôn Phạm phẫn nộ nói
" Phía trên giảm xuống còn 7 triệu? Lúc nào? Tôi còn tb là ai lm vc chăm chỉ đc tăng luơng thêm 2 triệu và đc quà tặng . Lúc nào tb giảm xuống 7 triệu"
Nghe vậy các nhân viên càng thất kinh. Bọn họ chx bh nghe tới tb làm vc chăm chỉ đc tăng luơng. Lúc này ông chủ đã sợ hãi run cầm cập.
" Tìên đâu? " - Ánh mắt nàng lúc này đã trở nên cực kỳ đáng sợ, ông chủ sợ hãi tột độ, lập cập nói
" Trong..... trong... ngân hàng... "
" Ôn Phạm! "
" Vâng! "
Một lúc sau Ôn Phạm trở về tay cầm tiền rút đc hết từ ngân hàng của ông chủ.
" Phân phát đều cho các nhân viên''
Ông chủ kinh hoàng nắm lấy chân nàng
" Nhưng đấy còn có tiền luơng của tôi nx!! Nhà tôi còn mẹ già ốm nặng "
" Ôn Phạm, điều tra! Còn tiền của hắn cứ phân phát đều cho các nhân viên"
" Rõ! "
Nói rồi vừa phân phát xong hắn liền chạy đi điều tra. Hắn múôn tự mk đi
Một lúc sau hắn hấp tấp lái xe về chỗ nàng, rồi tiến tới chỗ nàng
" Boss! Đúng là có mẹ già ốm nặng nhưng tôi điều tra đc, hắn ta có tiền nhưng ko chăm sóc mẹ già, mặc kệ mẹ tự sinh tự diệt. Bây giờ bà ấy đc tôi đưa tới bệnh viện để theo dõi sức khỏe. "
" Tốt lắm "
Nói rồi lại liếc mắt nhìn ông chủ, ông chủ biết ko thể chối cãi khóc lóc cầu xin tha thứ đừng đủôi việc hắn, vì mấy công xưởng tất cả hắn đều đã đắc tội, ko thể!!
Nàng đá hắn đuổi hắn
" Mẹ gìa ko cần nguơi chăm sóc! Tôi muốn xem ông có thể tự sinh tự diệt đc bao lâu "
Nói rồi, nàng lại yêu cầu cho Ôn Phạm
" Đủôi việc hắn, viết vào hồ sơ ai đồng ý chấp nhận cho ông ta vào làm là đắc tội với Nam Cung Hoa Triệt này"
Nàng đang múôn muợn danh hắn, vì hắn tất cả mọi người mới hoảng sợ.
Nói xong nàng thuê xe chở tất cả các nhân viên đến nhà hàng mời họ ăn bữa cơm thật no.
Các nhân viên cảm động cảm tạ nàng.
" Ko vc gì. Đây là tôi có lỗi với mọi ngừơi. Nhưng mà bh ai sẽ làm ông chủ ở cái công xuởng này? Mấy người tư quyết định đi "
Nói rồi nàng cũng rời đi, để các nhân. viên tự nhiên ăn uống một chút
Sau đó lên xe tới bệnh viện mà Ôn Phạm.
Bác sĩ báo tin dữ, bà ấy ko thể sống nổi qua ngày hôm nay.
Nàng có chút thuơng xót tiến vào phòng bệnh. Thấy ân nhân, bà ấy liền cảm tạ ko thôi. Khóc lóc cảm ơn nàng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!