Sáng hôm sau, vì là ở nhà chính ko đi làm nên nàng rất thoải mái ngủ cho tới hơn 10h mới dậy.
Nàng đánh răng rửa nặt, vscn rồi xuống nhà . Mắt nhắm mắt mở xuống cầu thang.
" Bố ơi, mấy giờ rồi? "
Ko thấy ai trả lời nàng banh mắt nhìn xuống dứơi. Ôi cha mẹ ơi là Hoa Triệt và Nam Cung Hải.
Nhìn thấy đứa con gái ngừơi vẫn mặc váy ngủ màu trắng dài, tóc lõa xõa, lại ngủ truơng thây tới tận 10h40 . Diệp Kiên tức giận
" 10h40 rồi gái ơi!!! Lên thay quần áo rồi xuống đây ngay!! "
Nghe vậy nàng 3 chân 4 cẳng chạy vội lên tầng. Dĩ Mục ngồi cạnh Diệp Kiên cố gắng nhịn cười. Ôi bà chị tôi.
" Thông cảm, con gái tôi nó mê ngủ..... "
Nam Cung Hải bật cười
" Ko sao, ko sao trẻ con mà. Cta tiếp tục bàn chuyện "
Hoa Triệt nhìn dáng vẻ vừa rồi của nàng khẽ cuời. Lúc đó trông nàng thật đáng yêu.
Trên phòng của nàng, Manh Y đang ngồi sửa soạn.
" Ôi, kiểu gì cũng mất hình tượng rồi!! Chết tịt. "
Sau một lúc nàng cũng nhanh chóng xuống tầng.
" Bác... Bác Hải "
" Hahha, bác gì nữa gọi là bố cho quen dần đi là vừa " - Nam Cung Hải cừơi nói.
" Đv, đv. Bây giờ hai đứa đi chơi đi, để bố , với hai thằng này và bố chồng tuơng lai của con bàn bạc chuyện cuới "
" Vâng "
Nàng nhanh chóng kéo tay Hoa Triệt ra ngòai, hai ngưòi vào trong xe , hắn nói
" Tôi đưa em đi mua sắm "
Nàng gật đầu đồng ý và oán ức nhìn hắn
" Hôm nay anh đến sao ko báo cho tôi trc!! Tên khốn!! "
" Sắp là chồng em rồi mà vẫn gọi là tên khốn sao? "
" Hừm!! Anh biết lúc đó tôi quê thế nào ko hả?? "
Nói đến đây Manh Y lại cảm thấy quê ơ là quê , quê ko chỗ nào dấu nổi.
Còn hắn thì bạc thần khẽ nhếch lên ý cuời nàng. Thấy vậy, Manh Y liền bật dậy bịt mồm ko cho hắn cuời.
" Ko đc cuời! Ko đc cười!! "
Bỗng Hoa Triệt bất ngờ quẹo sang trái làm người nàng lảo đảo ngã vào hắn, hắn nhanh tay bắt đc ngừơi nàng. Mặt nàng úp thẳng vào ngực hắn.
" Vợ ơi, ko cần vội như vậy đâu. "
Nghe vậy nàng tức ói máu quát
" Aaa, tên vô lại!! "
" Tên vô lại này sắp thành chồng em rồi "
Tới trung tâm thuơng mại, hắn nhanh nhảu xuống xe mở cửa cho nàng. Rồi cầm tay nàng dẫn vào TTTM.
" Tôi ko pk trẻ con bỏ tay ra ! "
" Tôi chỉ dắt tay, sợ lạc "
Hoa Triệt biết nàng mù đuờng, nhìm gg map rồi vẫn mù đuờng. Hắn biết thông tin này qua Diệp Thanh Hải.
Nghe hắn nói vậy nàng cũng tức lắm chứ, nàng đoán chắc hắn biết mk là dân mù đuờng chính hiệu.
Chắc chắn do ngừơi anh thân thuơng của nàng nói ra.
Hừm, Diệp Thanh Hải , anh cứ chờ đấy!!
Thế là Hoa Triệt kéo tay nàng mua hết thứ này rồi đến cái khác, như là san bằng khu trung tâm này luôn.
" Quẹt thẻ "
" Quẹt thẻ "
Và lại " Quẹt thẻ "
" Thôi đủ rồi, tôi mặc Hết thế nào nổi "
" Trật tự và chỉ im lặng đi theo tôi. "
Đến một cửa hàng trang sức, lần này nàng xung phong tự chọn , còn hắn thì chỉ " Quẹt thẻ "
Hắn ung dung ngồi vào bàn đợi nàng chọn, hắn cảm thấy đây là lần đầu tiên tiền của hắn có lợi.
Chọn lựa một hồi nàng nhìn thấy một chiếc vòng bạc rất đẹp, rất hợp với khí chất của Hoa Triệt , nàng liền mua, bỗng nhiên nàng lại nghe thấy tiếng quen thuộc ở đằng sau.
" A, anh ơi. Vòng kia đẹp quá ! " - Chỉ cái vòng tay nàng đang cầm.
3 cặp mắt nhìn nhau, nàng ngỡ ngàng nhận ra hóa ra là ngừơi quen a.
Cả ba người là sinh viên cùng hok cùng một lớp, cô gái kia tên là Ân Thủy, chàng trai kia là hok bá Quan Lạc .
Quan Lạc một thời yêu nàng say đắm, hắn có dã tâm muốn chiếm đoạt nàng, múôn nàng thành người phụ nữ của hắn. Hắn đã sử dụng biết bao mưu hèn kế bẩn nhưng lúc thì do anh trai nàng, em trai nàng cứu đc.
Cũng có lúc do nàng đấm đánh hắn tơi tả.
Có lần nàng còn kiện hắn cơ.
Nhưng lúc đó nàng mới chỉ là sinh viên năm nhất ko lmj đc hắn mà nhà hắn cũng là nhà danh gia vọng tộc.
Nên hắn dễ dàng thoát ra, còn Ân Thủy là cô gái mê say đắm Quan Lạc, nhưng hắn chỉ quan tâm đến mk Manh Y, chứ ko thèm để ý tới ả.
Vì thế Ân Thủy coi nàng là cái gai trong mắt, nmà mấy năm gần đây chỉ quan tâm đến sự nghiệp nên tạm thời tha cho nàng.
Bây giờ ai ngờ lại gặp nàng đc ở đây.
" Y Y..... là em? "
Nhìn thấy Manh Y trg tâm hắn lại rạo rực cả lên. Hắn ko ngờ 2 năm ko gặp Manh Y cơm nuớc lại đầy đủ hẳn.
Trong tâm trí hắn lại xuất hiện ý nghĩ muốn cướp đoạt nàng.
Nhưng ko anh ơi! Ngày trc đã ko cuớp đc nàng thì lần sau xin lỗi đi anh càng ko có cơ hội đâu.
" Cô có tiền mua nổi cái vòng kia ko? À tôi quên mất, đồ nhà quê như cô vào đc cái trung tâm này là suớng lắm rồi. "
Hai người ko hề biết thời thế thế thời khác rồi.
" Cô mua ko nổi đâu, đưa đây!! " - Ân Thủy ko nói đạo lý gì cả đòi cuớp lấy vòng của nàng.
" Cta quen nhau sao? " - Manh Y đáp lại
Bỗng trong phút chốc hai ngừơi kia cản thấy rất quê, nhưnh nhanh chóng lấy lại đc bình tĩnh.
" Em ko nhớ anh sao? "- Quan Lạc hỏi
" Bộ tôi phải nhớ hai ngừơi sao? " - Manh Y vẫn lạnh lùng đáp lại, có mấy nhân viên ở đây cũng có người phì cười.
Manh Y ko thèm để ý hai ngừơi đó liền đưa thẻ cho nhân viên để quẹt.
( thẻ của Hoa Triệt nha , hắn đưa cho cô dùng )
Nhìn thấy cái thẻ đen đắt giá kia Ân Thủy và Quan Lạc có chút ngạc nhiên.
Gói xong vòng, nhân viên cũng trả lại nàng thẻ.
Nàng nhận lấy định rời đi thì Quan Lạc đột nhiên bắt lấy tay nàng
" Y Y, sao em ko để ý tới anh. Sao em ko tới chỗ anh muợn tiền? "
Họi chấm? Tên này quá dợ hơi rồi. Manh Y còn chx kịp đáp lại thì có một cảm giác rất quen thuộc đang nhìn mk.
Ko khí cảm thấy rất lạnh, cảm giác nguy hiểm này.... ôi là Hoa Triệt
Hắn liền dựt bỏ tay Quan Lạc đang nắm tay vợ mk, rồi hung hăng liếc hắn một cái đến rợn người.
" Vợ tôi cần gì sự bố thí của mấy người! "
Quan Lạc ngạc nhiên nhìn Manh Y có chút ko tin, Ân Thủy thì thấy một người đàn ông cao to đẹp trai kia mà lòng nhộn nhịp.
" Họ là ai đấy? "