Trên khán đài, người MC đầy nhiệt tình nói xong lời mở đầu, sau đó do chủ tịch Diệp Hồng Duy lên đài nói chuyện.
Sau Diệp Hồng Duy, Tổng giám đốc tập đoàn Diệp thị kiêm Tổng giám đốc Hoàng Thiên Giải Trí Diệp Thiệu An cũng theo sát lên đài, bên cạnh là Tổng thanh tra mảng Kinh tế - Nghệ sĩ của Hoàng Thiên Giải Trí cao quý ưu nhã Diệp Y Y.
Dưới đài, một vài lão nhân của Hoàng Thiên Giải Trí không nhịn được cảm khái.
"Ai, thật là 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây! 3 năm trước đây, người đứng ở nơi đó nói chuyện vẫn là Diệp Thiệu Đình, nhưng bất quá chỉ đảo mắt, bây giờ một vài người mới trong công ty, ngay cả Diệp Thiệu Đình là ai cũng không biết, chỉ biết có Diệp Thiệu An cùng đại tiểu thư Diệp Y Y..."
"Cũng không phải sao, Chủ tịch đến nay vẫn không cho phép Diệp Thiệu Đình vào cửa chính Diệp gia cùng công ty, ngay cả lễ kỷ niệm 20 năm quan trọng như vậy, cũng chỉ có Diệp Mộ Phàm tên tiểu bối này được cho phép đến tham dự!"
"Bất quá, nhìn thái độ gần đây của Chủ tịch cùng phu nhân đối với Diệp Mộ Phàm, ta thấy quyền thừa kế tương lai này rốt cuộc rơi vào trong tay người nào, cũng chưa biết chừng nha!"
"Ngươi quá ngây thơ, Diệp Mộ Phàm chỉ là một cái bao cỏ, làm sao có thể là đối thủ của cha con Diệp Y Y! Kết quả tốt nhất cũng bất quá là về nhà vớt vát vài đồng tiền mà thôi, muốn nhúng tay vào công ty? Nói vớ vẩn mà thôi..."
"Cũng đúng..."
Rất rõ ràng, toàn bộ những người thuộc Hoàng Thiên Giải Trí cũng sẽ không có ai coi trọng Diệp Mộ Phàm, chẳng qua chỉ là nể thái độ bên trên đối với hắn có chuyển biến tốt, mới cùng hắn hàn huyên mấy câu, coi như là cho Chủ tịch mặt mũi.
Toàn bộ Chu Niên Khánh Điển đều được tiến hành trong bầu không khí nhiệt liệt khoái trá.
Thời điểm chuẩn bị kết thúc, có một phân đoạn phỏng vấn cùng giới truyền thông.
Các công ty truyền thông nổi danh theo thứ tự lần lượt vây quanh Diệp Hồng Duy, Diệp Thiệu An, Diệp Y Y và mấy vị cao tầng của công ty để đặt câu hỏi.
Trừ mấy vị cao tầng ra, bên cạnh Diệp Y Y còn đi theo đạo diễn Liêu Hiểm Phong, kim bài biên kịch Đàm Chấn Tân, cùng với hai người một nam một nữ đóng vai chính.
Diệp Y Y đứng ở trước vô số micro, mở miệng nói với các vị truyền thông, "Thừa dịp cơ hội ngày hôm nay, vừa vặn tôi cũng muốn cùng mọi người chia sẻ một tin tốt, tác phẩm mới nhất của đạo diễn Đàm Chấn Tân - 《 Yêu Đương Thời Đại 》 sắp quay, hy vọng mọi người có thể ủng hộ nhiều hơn..."
Giới truyền thông nghe thấy nhất thời rối rít đưa lên lời chúc phúc.
"Vậythật sự quá sức làm người ta mong đợi, chất lượng kịch bản của Đàm lão sư mấy năm nay càng ngày càng cao, tạo nên ý tưởng mới mẽ độc đáo, mỗi một bộ phim đều vô cùng đánh động lòng người, không biết bộ 《 Yêu Đương Thời Đại 》này, linh cảm của Đàm lão sư bắt nguồn ở nơi nào, lại sẽ mang đến cho chúng ta kinh hỉ như thế nào đây?"
"Kịch bản này là ta mới vừa hoàn thành ba tháng trước, vì hoàn thành bộ tác phẩm này..."
Câu hỏi của phóng viên, Đàm Chấn Tân đã sớm biết trước, vì vậy thao thao bất tuyệt mà nói đến quá trình sáng tác của mình cùng sự gian khổ trong đó. Mục đích rất rõ ràng, ai vào trước người đó là chủ, để cho truyền thông càng thêm tin tưởng bộ tác phẩm này, hắn mới là bản gốc.
Quả nhiên, truyền thông tại chỗ sau khi nghe xong, tất cả đều bày tỏ sự khâm phục cùng ca ngợi.
Đàm Chấn Tân không quên nịnh hót, nhìn về phía Diệp Y Y ở bên cạnh nói, "Các vị quá khen, hoàn toàn là dựa vào Diệp Y Y tiểu thư thưởng thức, tôi mới có thể có cơ hội phát huy tài năng của mình..."
Đàm Chấn Tân đang nói chuyện, ngay vào lúc này, điện thoại của hắn dường như vang lên một chút…
Đàm Chấn Tân vờ như lơ đãng mở ra nhìn một cái, sau đó, tại trước mặt truyền thông, ngay trước mọi người sắc mặt kịch biến, hơn nữa bật thốt lên, lớn tiếng nổi giận nói, "Đây quả thực…lẽ nào lại như vậy!!!"
Giới truyền thông thấy Đàm Chấn Tân đột nhiên giận dữ, toàn bộ đều trố mắt nhìn nhau.
"Híc, Đàm lão sư, đã xảy ra chuyện gì?"
Đàm Chấn Tân bày ra biểu tình giận đến mất lý trí, trực tiếp hướng thẳng về phía Diệp Mộ Phàm đi tới, đem nội dung trên màn ảnh điện thoại di động đưa tới trước mặt của hắn, "Diệp đại thiếu gia! Xin cậu cho tôi một lời giải thích hợp lý!"