Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Một giây trôi qua, hai giây trôi qua, ba giây trôi qua.
Ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của Tư Dạ Hàn dừng lại chốc lát trên người Hàn Thiên Vũ, sau đó, mặt không thay đổi mà mở miệng: “Chào anh?.”
Hàn Thiên Vũ hơi gật đầu một cái: “Chào anh!”
Tư Dạ Hàn khí thế quá mức khiếp người, lúc ánh mắt nhìn về phía anh ta – Tư Dạ Hàn, chẳng biết tại sao cho anh ta – Hàn Thiên Vũ có một loại ảo giác không rét mà run.
Hàn Thiên Vũ nhìn về phía Diệp Oản Oản, thử hỏi dò: “Bạn của cậu là người ở trong giới sao “
Thấy Tư Dạ Hàn không có tức giận, Diệp Oản Oản thở phào nhẹ nhõm trả lời “Không phải đâu, anh ấy là người ngoài giới, là người làm ăn.”
Hàn Thiên Vũ nghe vậy tỏ vẻ sáng tỏ gật đầu.
Nếu là người trong giới, lấy điều kiện dáng vẻ bề ngoài nghịch thiên như vậy chỉ sợ sớm đã bùng phát rồi, không có lý nào anh ta chưa từng thấy qua.
Diệp Oản Oản nói với Hàn Thiên Vũ “Tùy tiện ngồi nha, tôi mới chuyển đến ngày hôm nay, cái gì cũng chưa có sửa sang hay sắp xếp lại đâu, cho nên đồ đạc có chút loạn, anh muốn uống gì, à mà hiện tại hình như tôi chỉ có nước sôi thôi, để tôi đi tìm một chút xem có trà hay không”
Hàn Thiên Vũ vội mở miệng nói “Không cần vậy đâu, nước lạnh là được rồi, trước đây cậu giúp tôi ân tình lớn như vậy, tôi còn chưa kịp cám ơn cậu, vốn nghĩ muốn tối nay mời cậu ăn một bữa cơm, nhưng mà nhìn tình hình hiện tại giống như cậu đang có khách, chắc không tiện lắm, vậy để tôi… “
Diệp Oản Oản rót cho anh ta ly nước rồi nói “Anh khách khí quá rồi, vì nguyên nhân gì tôi giúp anh trước kia tôi cũng đã nói qua rồi, cho nên thật ra thì anh cũng không cần cám ơn tôi đâu.”
“Tôi biết, nhưng Chu tổng là Chu tổng, tôi là tôi. Lần này nếu như không phải có cậu giúp đỡ, tôi biết rất rõ kết cục mà mình có thể nhận được sẽ là gì rồi.”
Hàn Thiên Vũ che giấu đáy mắt còn sót lại chút lo lắng, lúc nhìn về phía người thanh niên đối diện ánh mắt nhu hòa không ít, cười một tiếng mở miệng nói: “Tôi vẫn đang suy nghĩ rốt cuộc nên dùng biện pháp nào để cảm ơn cậu, nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không có nhiều phương thức thích hợp, nếu cậu không cảm thấy quá đường đột thì để tôi giới thiệu bạn gái cho cậu có được không? “
Diệp Oản Oản nghe vậy lảo đảo thiếu chút nữa đem ly nước trong tay vứt đi, chưa tỉnh hồn mà hướng về người nào đó đang ngồi trên ghế sa lon nhìn một cái, ngay sau đó vội vàng cự tuyệt nói: “Khụ khụ, không cần cảm ơn, tôi đã có bạn gái rồi!”
Hơn nữa chính chủ đặc biệt còn đang ở đây có được không!
Hàn Thiên Vũ nghe vậy thầm nghĩ, có bạn gái? Chẳng lẽ là người mà đêm hôm đó trong điện thoại anh ta nghe được giọng sao.
“Như vậy cũng tốt a, vậy cậu ngày nào rảnh rỗi, chúng ta tìm thời gian ăn một bữa cơm, không cho phép cậu từ chối bữa cơm này nhất định tôi phải mời cậu!” Thái độ của Hàn Thiên Vũ rất kiên quyết mà nói.
Diệp Oản Oản cảm thấy, cho dù chính mình lúc này thân phận là một người đàn ông, nhưng ngay trước mặt Tư Dạ Hàn đáp ứng lời mời của một người đàn ông khác, cũng tuyệt đối là muốn chết mà.
Quả nhiên, khi cô nhìn về phía Tư Dạ Hàn, cô nhạy bén phát hiện ra sắc mặt của anh từ khi nghe Hàn Thiên Vũ nói phải giới thiệu bạn gái cho cô liền bắt đầu không được bình thường cho lắm.
Nhưng thái độ của Hàn Thiên Vũ kiên quyết như vậy, nếu cô thật sự từ chối thì không được tốt cho lắm.
Ngay tại thời điểm Diệp Oản Oản đang khổ sở không biết trả lời như thế nào, lúc này, Tư Dạ Hàn lại chủ động lên tiếng: “Hàn tiên sinh có thể lưu lại cùng nhau dùng bữa cơm nhạt này được không?.”
Nghe được lời nói của Tư Dạ Hàn, Diệp Oản Oản quả thật là thụ sủng nhược kinh.
Quả nhiên ban đầu chủ ý của cô khi cải trang thành nam để ra ngoài là vô cùng sáng suốt, Tư Dạ Hàn lại có thể dễ dàng nói chuyện nhẹ nhàng như vậy, quả thật là cô không cách nào tin tưởng được!
Diệp Oản Oản chợt thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía Hàn Thiên Vũ mở miệng nói “Thực sự không cần khách khí như vậy đâu, uhm, hôm nay bạn của tôi sang đây cùng với tôi, chúng tôi chuẩn bị ở nhà nấu ăn làm tiệc liên hoan, nếu như anh không ngại vậy thì tới ăn cùng đi.”
Hàn Thiên Vũ ngược lại không có ý kiến phản bác gì đáp lại: “Dĩ nhiên không ngại, thật ra thì ở nhà ngược lại thuận lợi hơn, chẳng qua là, không phải là tôi mới là người nên mời cậu sao?”
“Ai, đều là người trong giới mà, chú trọng nhiều như vậy làm gì chứ! Đừng lề mề nữa cứ quyết định như vậy đi! Giờ tôi đi rửa rau chuẩn bị nấu ăn đây!” Đăng bởi: admin