Convertor: Vo Vo
Editor: Hyna Nguyễn
—————–
Ăn điểm tâm xong, chuẩn bị xong hết thảy đồ dùng sau đó Diệp Oản Oản liền chuẩn bị đi ra cửa.
Trước khi đi, cô đột nhiên nghĩ tới cái gì đó vì vậy dừng chân lại nói, “Chờ một chút! Em đột nhiên nghĩ đến còn có một chuyện rất quan trọng chưa có làm!”
Nói xong cô như một làn khói chui vào trong sân, bước chân nhẹ vô cùng mà hướng về một bóng dáng màu trắng đang dưới bóng cây.
Gần đây rõ ràng mặc dù thường xuyên ở tại Cẩm Viên nhưng Tư Dạ Hàn đều không cho cô chơi đùa, lý do là “Mê muội mất cả ý chí” sẽ ảnh hưởng đến việc học tập của cô.
Cũng còn may là cô ngay lập tức sẽ hết khổ thôi chờ cô được nghỉ hè liền có thể chơi với Đại Bạch rồi.
Rõ ràng như là phát hiện có người đến gần, lỗ tai của Đại Bạch run một cái, cũng không có phản ứng lại nó vẫn như cũ nằm lười biếng ở chỗ đó, cái đuôi ung dung mà lắc qua lắc lại.
Ba bước hai bước một bước.
“Đại Bạch, Đại Bạch à, cho ta khí phách của ngươi đi để cho ta có thể ở trên trường thi đại sát tứ phương nha.”
Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, thừa dịp Đại Bạch không chú ý thật nhanh ở trên người nó sờ soạng một cái, sau đó nghiêng đầu mà chạy.
Cách đó không xa Tư Dạ Hàn: “…..”
Cái cô gọi là chuyện vô cùng quan trọng chính là sờ trộm Slutte sao?
Hứa Dịch nhìn thấy động tác đáng khinh giống như chấm mút của lạ của Diệp Oản Oản, khóe miệng anh ta co quắp một trận.
Anh ta phát hiện Diệp Oản Oản dường như thực sự rất yêu thích Slutte.
Tên của Slutte có ý là sát hại mà Bạch Hổ này bè ngoài cũng giống như tên của nó, đây là chủng loại vốn tương đối thích giết chóc cùng hiếu chiến, cộng thêm từ nhỏ đã trải qua không ít huấn luyện máu tanh tính tình càng thêm tàn bạo.
Diệp Oản Oản biết sợ nó, điều đó không có chút nào ngoài ý muốn, nhưng bây giờ Diệp Oản Oản lại nói ra lời nói muốn dính khí phách của nó để có thể đại sát tứ phương.
Nếu như không phải thật lòng thích thì tuyệt đối không có cách nào nói những lời như vậy được.
Tư Dạ Hàn tự mình đưa cô đến trường thi.
Sau khi đến, chỉ thấy phía ngoài trường học đông nghịt phụ huynh học sinh đưa thí sinh tới đưa thi.
Các bậc cha mẹ đều ân cần dặn dò cùng khích lệ con cái mình rồi đưa mắt nhìn con mình tiến vào cổng trường thi.
“Em đi vào trong nhá!” Diệp Oản Oản cởi giây nịt an toàn ra chuẩn bị bước xuống xe.
“Chờ một chút.” Lúc này Tư Dạ Hàn ngồi bên cạnh đột nhiên gọi cô lại.
Diệp Oản Oản dừng động tác của mình lại hướng về Tư Dạ Hàn nhìn lại, a, chẳng lẽ là anh muốn cho cô khích lệ cùng động viên sao như mấy người kia sao.
“Sớm nộp bài thi một chút đừng có lãng phí thời gian.” Tư Dạ Hàn mở miệng.
Diệp Oản Oản nhất thời nghẹn một cái: “>.