Trần Uyển Như đứng lại ở trước cửa một chút, sau đó liền nhanh chóng đi vào.
Bên trong có mấy người đàn ông đang ngồi cùng với một đám phụ nữ, họ thấy Trần Uyển Như đi vào, liền yên lặng một chút, bên trong KTV chỉ còn âm thanh của bài hát tình yêu êm tai triền miên, mấy người đang đánh bạc cũng rối rít dừng lại, tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người của Trần Uyển Như.
Ngược lại, người phụ nữ của A Kim lại vội vàng cúi đầu xuống, không dám thở mạnh.
Trần Uyển Như bình tĩnh yên lặng đứng ở nơi đó một lúc, ánh mắt của cô thẳng tắp nhìn về phía người đàn ông đang ngồi ở trung tâm đám người kia.
Lâm Dương.
Anh ta mặc một bộ Tây trang màu xám bạc, cực kỳ nổi bật ở giữa một đám người mặc Tây trang ở đây, trong tay của anh ta đang kẹp một điếu xì gà, chầm rãi hút, hoàn toàn không chút để ý đến ánh mắt của Trần Uyển Như.
Đột nhiên, đáy mắt của Trần Uyển Như thoáng hiện lên một ý cười lạnh, cô vẫn không hề nóng vậy, cứ đứng như vậy.
Trần Uyển Như và Lâm Dương cũng coi như là người quen cũ. Năm đó, khi đó cô mới vào Làng giải trí, Lâm Dương ỷ vào cha anh ta mà kiêu ngạo phách lối muốn bao nuôi cô, thậm chí còn cợt nhả cô, sau đó bị cô cầm giày cao gót đập thẳng vào đầu của anh ta, bây giờ nhớ lại quá khứ, quả thật trên trán anh ta vẫn còn một vết sẹo mờ mờ.
Đáng tiếc là sau này, Trần Uyển Như là “ca sĩ vàng” của công ty ES, Lâm Dương mặc dù là rắn đầu đàn ở thành Đông cũng không dám tùy tiện trêu chọc Trần Uyển Như!
Cứ như vậy, ân oán giữa hai người bị bỏ qua.
Ước chừng qua nửa phút, lúc này Lâm Dương mới đứng lên, nhấc chân đi tới trước mặt của Trần Uyển Như, dùng ánh mắt quan sát Trần Uyển Như từ trên xuống dưới một phen, sau đó mới mở miệng, cố làm ra vẻ kinh ngạc mà nói: “Tôi nói là không biết cô gái xinh đẹp nào đến tìm tôi, thì ra là Trần Đại Thiên Hậu!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!