An Nam không trực tiếp trả lời vấn đề của Trần Uyển Như, vùi đầu vào giữa hai chân, giọng nói mang theo chút rầu rĩ: “Tiểu Như, ngày biết có con, mình đã đi tìm anh ấy, lúc đó anh ấy ở cùng với một người phụ nữ khác….Mới từ khách sạn đi ra“.
Trần Uyển Như không nói chuyện, cô không có khiếu đi an ủi người khác, cho nên giờ phút này, biện pháp tốt nhất, chỉ là im lặng.
An Nam không nói tiếp đến vấn đề này, ngược lại nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn Trần Uyển Như. Trong mắt mang theo chút ánh sáng nhẹ nhàng: “Gần đây cậu thế nào? Mình ở Mĩ đã thấy cảnh Lý Tình Thâm kết hôn với Lăng Mạt Mạt, nhìn qua rất tốt. Nếu cậu đến tận nơi, lại không ổn nhỉ“.
Trong đáy mắt Trần Uyển Như không vì An Nam nhắc đến chuyện này mà khổ sở cùng cô đơn, ngược lại trong mắt thoáng hiện ra chút nhẹ nhàng, giống như là một người ngoài cuộc, nói với An Nam: “Ừm… Hôn lễ rất đẹp, thật mơ mộng, phù hợp với mong ước của mỗi cô gái, nếu mình là thiếu nữ chắc cũng mơ mộng như vậy…” Lúc Trần Uyển Như nói đến đây, cúi đầu, nhưng mím môi tự giễu, cười nói: “Chỉ tiếc…Đã sớm không có cơ hội rồi!”
Đúng không có cơ hội rồi.
Từ lúc bước vào làng Giải trí, đã không có cơ hội này rồi.
Từ lúc bắt đầu yêu Lý Tình Thâm, bất kể yêu như thế nào cũng không có được người đàn ông này, không có cơ hội.
“Tiểu Như, ai nói!” Dáng vẻ An Nam tức giận: “Cậu là cô gái tốt nhất mà mình gặp! Mặc dù cho tới bây giờ, cậu cũng đã!”