Nếu không, ban đầu cô sẽ không nghênh ngang đi lên cướp thuốc lá trong tay anh, cũng sẽ không chủ động cưỡng hôn anh đến hai lần, càng sẽ không đối chọi gay gắt với anh mỗi khi gặp mặt!
Cho nên, hiện tại Tô Thần cảm thấy Trần Uyển Như chỉ là còn mạnh miệng, chỉ đang cố che giấu biểu hiện của mình mà thôi.
Thực không phải nói ngoa, cả đời Tô Thần anh, với danh nghĩa là Tô thiếu gia duy nhất của tập đoàn Bạc Đế, từ trước đến nay được không biết bao nhiêu người phụ nữ thầm thương trộm nhớ. Anh cũng đã từng đùa giỡn không biết bao nhiêu người phụ nữ vờ tha để bắt thật với mình, nhưng lại chưa từng gặp một người phụ nữ nào to gan như Trần Uyển Như!
Chỉ là, nói đi thì nói lại, vốn là Tô Thần có chút chán ghét Trần Uyển Như, sở dĩ anh có chút ý cô, là bởi vì thiên tính của một người đàn ông, đều luôn ham muốn được chinh phục phụ nữ. Mà người phụ nữ Trần Uyển Như này vừa mới xuất hiện trong tầm mắt của anh đã chủ động khiêu chiến với anh, ít nhiều gì thì cũng coi như là có chút mới mẻ, nhưng sau này, anh cũng đã từ từ quên mất, mãi cho đến một ngày kia, đột nhiên cô lại cường hôn anh, thù mới hận cũ cứ tích lũy như vậy, làm sao Tô Thần anh không thể tận lực nhớ kỹ người phụ nữ Trần Uyển Như này chứ! Hơn nữa, quả thật là cô đã hoàn toàn hấp dẫn và khơi dậy hứng thú của anh!
Tô Thần biết, mình đối với Trần Uyển Như có hứng thú, là trúng bẫy của cô, nhưng chính anh lại cũng không khống chế nổi mình. Đàn ông chính là vậy, từ trước đến giờ đều là loại càng bị nhử càng cảm thấy mình có thể kiếm lợi, không có được thì càng muốn, bản chất của đàn ông vốn chính là háo sắc, đê tiện!
Trần Uyển Như im lặng một lúc lâu vẫn không có phản ứng, vậy nên Tô Thần liền dứt khoát đi vào thẳng vấn đề.
Tô Thần khẽ nâng đầu lên, mỉm cười với Trần Uyển Như, đôi mắt đen nhánh của anh mang theo một tia sáng chói, giống như toàn bộ ánh sao trên trời đều tập trung ở mắt anh: “Càng như vậy, tôi càng muốn cùng cô đánh cược một lần! Cô phải biết, tình cảm là thứ không thể nói trước được điều gì, lại có đủ lực sát thương nhất định, cô năm lần bảy lượt trêu chọc tôi, làm sao tôi có thể dễ dàng từ bỏ cho cô? Vậy nên mục đích của tôi, cũng chỉ đơn giản là kiến cho cô yêu tôi!”
Yêu anh… Tô Thần?
Trần Uyển Như vẫn chỉ mỉm cười nhìn chằm chằm Tô Thần, nhưng trong đáy lòng của cô đúng là cũng có chút rung động. Cô yêu Lý Tình Thâm, yêu suốt thời gian mười năm, tuổi thanh xuân tốt đẹp nhất đều cho anh, cho tới bây giờ, cô đã hơn 20 tuổi, bất kì người phụ nữ nào cũng sẽ nhanh chóng già đi, cô đã không còn thanh xuân, nhưng đáy lòng lại vẫn hình bóng Lý Tình Thâm, cô còn có thể yêu người khác sao?
Cảm giác yêu, cô đã từng nếm thử, nhưng được yêu là cái cảm giác gì? Cô lại chưa bao giờ biết…
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!