Lý Tình Thâm không một tiếng động giơ tay ôm lấy cô.
Mãi cho đến sau khi cô khóc đủ, anh mới nhẹ nhàng kéo cô ra, nâng mắt cô lên, nhìn sâu vào mắt cô trong mưa bụi giăng mờ, sau đó cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô.
Anh hôn rất nhẹ, cho đến khi lưỡi anh lẻn vào trong miệng cô, cô mới chậm rãi giơ tay lên, nhốt chặt cổ anh, trúc trắc đáp lại.
Một dòng điện, tê tê nhanh chóng chuyền khắp trái tim hai người.
Lý Tình Thâm đưa Lăng Mạt Mạt trở về ổ nhỏ của cô, trên đường hai người còn hoảng hốt cảm thấy đây giống như một giấc mơ.
Lý Tình Thâm xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thấy Lăng Mạt Mạt thường xuyên nhéo bắp chân, anh không nhịn được, đau lòng nắm tay của cô nói: “Đừng nhéo nữa, đây tất cả là thật.”
Lăng Mạt Mạt nhìn Lý Tình Thâm kinh ngạc, làm sao anh biết cô nhéo chân của mình để chứng minh đây không phải là mơ?
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!