Lăng Mạt Mạt gật đầu: “Ừ”
Lý Tình Thâm không nói chuyện nữa, đẩy cửa, đi thẳng ra ngoài.
Trong phòng ngủ chỉ còn lại một mình Lăng Mạt Mạt, cô nhìn quanh gian phòng quen thuộc, vẫn như một năm trước không có gì thay đổi.
Lăng Mạt Mạt nhanh chóng đem đồ đạc của mình sắp xếp lại, cả quá trình đầu óc vẫn có chút mơ hồ, cô thế nhưng lại quay về biệt thự của Lý Tình Thâm giống như một giấc mơ không có thật.
Lăng Mạt Mạt vừa mới thu dọn xong đồ đạc, thì có tiếng gõ cửa, cô mở miệng trả lời một câu, cửa được mở ra, Lý Tình Thâm liếc nhìn vào trong phòng Lăng Mạt Mạt giọng nhạt nhạt: “Thu dọn xong xuống ăn một chút gì đi.”
Lúc này Lăng Mạt Mạt mới phát hiện ra bụng của mình rất đói, cô vẫn còn chưa ăn bữa tối.
trong khoảnh khắc đáy lòng cô tràn đầy khát khao.
Anh gọi cô xuống ăn chút gì đó, là anh làm sao?
Hai mắt cô mở to, vội vàng đi rửa tay, xuống lầu.
Trong phòng ăn không thấy bóng dáng của Lý Tình Thâm.
Trên bàn ăn để một thố sứ tinh sảo, bên cạnh để một chiếc mâm có một chiếc bát nhỏ và một chiếc thìa.
Sắp đặt rất chỉnh tề.
Lăng Mạt Mạt đi đến trước bàn, mở nắp thố sứ, hơi nóng lượn lờ bay lên, kèm theo mùi thơm nhẹ của gạo.
Đây là cháo Lý Tình Thâm nấu sao?
Nấu cho cô ăn sao?
Đáy lòng Lăng Mạt Mạt hiện lên một tia ấm áp, rất lâu cô mới vươn tay, múc cháo, ngồi xuống bàn, nghiêm túc ăn từng miếng từng miếng.
Bình tĩnh đánh giá, cháo này cũng không được ngon lắm.
Thời gian nấu hơi ngắn, có chút cứng.
Nhưng Lăng Mạt Mạt lại cảm thấy, đây là cháo ngon nhất trong cuộc đời, cô đã từng được ăn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!