Cô gái nước Mĩ thấy Lăng Mạt Mạt không lên tiếng, cười một tiếng, liền xoay người rời đi.
Lăng Mạt Mạt mơ hồ nhìn bóng lưng của cô gái đó, sau đó nghiêng đầu, hỏi Lý Tình Thâm: “Cô ấy nói gì vậy?.”
Tâm tình Lý Tình Thâm có vẻ rất tốt, dẫn cô ra ngoài, vừa đi vừa nói với Lăng Mạt Mạt: “Cô ấy khen cô xinh đẹp.”
Lăng Mạt Mạt nhíu mày đầy nghi ngờ, khen cô xinh đẹp? Hình như không giống đi, rõ ràng ánh mắt cô gái đó nhìn cô đầy địch ý.
Ra khỏi cửa khách sạn, Lý Tình Thâm dẫn Lăng Mạt Mạt đi tản bộ dọc theo đường NewYork.
Đi vài bước, Lăng Mạt Mạt lại hiếu kì hỏi: “Thầy, vậy khi nãy anh nói gì với cô ấy?”
Cơ thể Lý Tình Thâm đang đi phía trước có chút cứng ngắc, dừng chân, quay đầu lại, nhìn Lăng Mạt Mạt, phía sau anh là phố người Hoa, nhiều người với nhiều màu da khác nhau, đi tới đi lui, hóa thành một loại bối cảnh cực kỳ quốc tế, anh đứng ở đó, mặt mày thong dong, khí định thần nhàn hỏi ngược lại: “Rất muốn biết?”
Lăng Mạt Mạt gật đầu một cái, một bộ dáng khéo léo, tò mò đáng yêu.
Lý Tình Thâm thấy cô có vẻ kích động cùng hiếu kì, liền giơ tay lên vẫy vây với cô.
Lăng Mạt Mạt tưởng Lý Tình Thâm muốn tự mình nói cho cô nghe, liền nhanh chóng bước tới vài bước, đi đến bên cạnh anh, ngước đầu, nhìn Lý Tình Thâm, một bộ dáng mong đợi, “Là cái gì?”
“Thật rất muốn biết?”
Lăng Mạt Mạt gật đầu thật mạnh, đáp hai tiếng ừ.
Lý Tình Thâm nhìn bộ dáng này của cô, đột nhiên có ý nghĩ muốn trêu chọc cô, cố ý hạ thấp đầu, Lăng Mạt Mạt nhìn anh cúi đầu, cũng kiễng chân lên, kê tai vào, Lý Tình Thâm nhìn vành tai trắng noãn trong gang tấc, ánh mắt hơi tối tăm, một hồi lâu, mới nhẹ giọng nói một câu: “Không nói cho cô biết.”
Lúc này Lăng Mạt Mạt mới chơt hiểu ra là Lý Tình thâm lừa mình, nhất thời chu mỏ một cái, ảo não không dứt quay đầu, liền nhìn thấy nét mặt vui vẻ của Lý Tình Thâm, cô lập tức giơ tay lên, đánh về phía Lý Tình Thâm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!