Cho nên thay vì nói ra vào giờ phút này khiến cô dao động, tăng thêm phiền não cho cô, thì không bằng không nói.
Cho nên như vậy thật sự vô cùng tốt, đúng không?
Nhưng mà, Lục Niệm Ca lại cảm thấy trong lòng bị giằng xé đau nhói, anh ta có một loại kích động muốn khóc, đó là Lăng Mạt Mạt của anh ta, Lăng Mạt Mạt của anh ta.
Làm sao lại từng bước từng bước dần dần rời khỏi thế giới của anh ta như vậy?
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Cổ chân Lăng Mạt Mạt bị thương, lại bị Giản Thần Hi cầm túi ném vào mặt, mặc dù cũng không có gì đáng ngại, nhưng cũng có chút chật vật, cộng thêm Enson không có trả lời wechat của cô, buồn bã, vì vậy liền gửi cho Trần Uyển Như một tin nhắn, rồi trực tiếp về nhà.
Sau khi trở về, Enson vẫn không có gửi wechat cho Lăng Mạt Mạt, cô nghĩ có lẽ anh có chuyện đang bận, vì vậy liền mở tủ treo quần áo ra, lấy tất cả quần áo của mình, mặc thử từng bộ từng bộ, đứng ở trước gương tỉ mỉ nhìn.
Cuối cùng, cô chọn trúng váy liền màu xanh nhạt, cô xõa tóc dài xuống, tùy ý vén sang một bên, khiến ngũ quan vốn thanh tú ngọt ngào, càng xinh đẹp động lòng người.
Da của cô cực kỳ tốt, trắng nõn giống như có thể chảy nước, kết hợp với màu xanh nhạt, rất có mùi vị nhỏ bé.
Cô nghĩ, cô như vậy, mới có thể khiến Enson vừa gặp đã thương.
Thời gian tích tắc từng chút như dòng nước chảy qua, Enson vẫn không có gửi trả lời lại cho Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt không nhịn được gửi một cái wechat qua, 【 Anh đang bận rộn sao? Tại sao vẫn không có trả lời tin nhắn của em? 】
Vậy mà, Enson trả lời lại cô, vẫn là vô cùng trầm mặc.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!