Lý Tình Thâm cũng không nói lời nào, cặp mắt xinh đẹp, ngưng mắt nhìn gương mặt Lăng Mạt Mạt, không chớp một cái nhìn, nhìn đến đáy lòng Lăng Mạt khẽ phát run, trong lúc bất chợt Lý Tình Thâm liền giơ tay lên.
Ngón tay thon dài hơi ấm chạm tới mặt Lăng Mạt Mạt, trong nháy mắt ánh mắt của anh có chút trở nên thâm trầm sắc bén, mở miệng, từng chữ lạnh lẽo: “Ở trước mặt tôi khóc đủ rồi, ra cửa thì phải cười!”
Lời Lý Tình Thâm nói, thong thả lại bình tĩnh, giọng điệu giống như anh bình thường, diiendannlequydoon lộ ra một vẻ thanh cao cao ngạo, thậm chí còn ẩn giấu vẻ khinh thường.
Lăng Mạt Mạt cực kỳ chán ghét Lý Tình Thâm tự cho là đúng, cố làm tư thái thanh cao.
Nhưng mà, vào giờ phút này, chỉ mấy chữ đơn giản như vậy, nhưng chỉ để cho cô nhíu mày, liền ngẩng đầu lên theo bản năng.
Vào mắt Lý Tình Thâm chính là lập thể dung mạo xinh đẹp, vẫn lạnh lùng vô tình như vậy, thậm chí còn đẫn theo mấy phần lãnh khốc, vẫn như cũ đẹp đến người ta nín thở.
Anh chỉ chuyên chú nhìn cô, giống như đáy mắt ẩn chứa sức mạnh vô cùng vô tận, “Trên cái thế giới này, không có gì là không thể vượt qua!”
“Hội ký giả chưa có kết thúc, cũng không đại biểu cô thất bại!”
“Nếu như cô nhận thua, như vậy, thì thật sự thua!”
“Ai cũng không cứu được cô!”
Lăng Mạt Mạt sững sờ, đáy lòng loáng thoáng có chút rung động.
Như Lý Tình Thâm, là lần đầu tiên cô gặp, anh không có mắng cô rước lấy phiền toái cho anh, cô thật sự có chút không quen, cô theo bản năng mở miệng, khẽ gọi: “Thầy”
Dừng một chút, Lăng Mạt Mạt không biết nên nói gì.
Nhưng mà, đáy lòng, lại hiện lên một chút kiên cường.
Lý Tình Thâm nói đúng, ở chỗ này khóc đủ rồi, ở trước mặt người ta sẽ phải mỉm cười!
Trên cái thế giới này, không có thứ gì là không thể vượt qua!
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!