Khuất Trác Hiên một tháng nay cứ vùi đầu vào công việc và rượu bia để quên đi hình bóng của Chu Diệp Vân ở trong đầu , anh bây giờ mới biết cảm giác đau vì tình là như thế nào ? Lúc chia tay với Lục Uyển Đình anh cũng chưa từng phải đau khổ như thế này .
Lục Uyển Đình dạo này rất hay đến Khuất gia và Khuất thị để gặp anh và ông bà Khuất . Cô lúc nào cũng nhỏ nhẹ đằm thắm , dịu dàng .
Khuất Trác Hiên đang làm việc thì Lục Uyển Đình mở cửa đi vào , anh nhìn nhíu mày quát lên .
" Cút ra ngoài " anh nói nhưng mắt vẫn dán vào văn kiện .
" Là em Uyển Đình "
Khuất Trác Hiên bực bội đặt mạnh văn kiện xuống bàn . Tâm trạng anh bây giờ rất không tốt , chỉ cần người nào làm trái ý anh , anh đều muốn giết bỏ .
" Uyển Đình em có thể nào đừng đến tìm anh được không? Anh rất mệt mỏi " anh ngã người dây dây thái dương
" Anh đuổi em sao? Em sợ anh buồn về chuyện của Diệp Vân nên mới đến đây để tâm sự với anh "
" Hừ , đừng nghĩ chuyện mình làm mà người khác không biết " anh nhếch môi cười nhạt
Khuất Trác Hiên được mệnh danh là tài giỏi thông minh hơn người thì có chuyện gì có thể qua mắt anh được , anh chỉ ngu ngốc khi bên cạnh Chu Diệp Vân mà thôi .
" Chuyện ...chuyện gì chứ ? " Lục Uyển Đình mặt xanh lét , lắp bắp nhìn anh .
Khuất Trác Hiên cười nhạt đứng lên đi lại gần Lục Uyển Đình , anh định bóp cổ Lục Uyển Đình đẩy vào tường thì cánh cửa bật mở .
Khuất Trác Hiên biết chắc là Chu Diệp Vân đi vào nên cố tình kéo Lục Uyển Đình ôm vào lòng , anh muốn xem thử cô có ghen vì anh hay không ? . Lục Uyển Đình được anh ôm mà lòng vui sướng không thôi , cuối cùng kế hoạch của cô cũng thành công .
Chu Diệp Vân hôm nay đến Khuất thị để nói với anh về sự xuất hiện của đứa bé trong bụng nhưng cảnh tượng trước mặt làm cô như từ thiên đàng rớt xuống địa ngục .
" Xin ..xin lỗi , đã làm ..phiền rồi " cô lắp bắp nói
" Diệp Vân ? Chị ...chị và Trác Hiên không có gì đâu , em hãy tin tưởng anh ấy "
Lục Uyển Đình đẩy anh ra chạy lại nắm tay Chu Diệp Vân .
" Tôi và anh ấy đã chia tay , chị và anh ấy có gì với nhau cũng không liên quan đến tôi " Chu Diệp Vân vung tay ra
" Trác Hiên , anh mau giải thích cho em ấy hiểu đi , em ấy đang hiểu lầm chúng ta "
Khuất Trác Hiên cười nhạt với độ diễn xuất của Lục Uyển Đình , không ngờ sau mấy năm ở singapore cô lại diễn giỏi như vậy .
" Có gì để giải thích sao? " anh ngồi xuống sofa nhìn Chu Diệp Vân .
" Hôm nay em đến đây để xin nghĩ việc "
" Ừm "
" Em xin phép "
Chu Diệp Vân nói rồi quay bước ra về , lúc cô quay lưng cũng là lúc giọt nước mắt cô rơi xuống . Cô quên rằng anh rất ghét lừa dối và lợi dụng , anh sẽ không bao giờ tha thứ cho cô đâu .
Lục Uyển Đình công môi cười nhìn bóng lưng của Chu Diệp Vân rời đi , cô không ngờ Chu Diệp Vân lại biết điều như vậy nhưng lỡ đóng vai người tốt thì phải tốt đến cùng , như vậy Khuất Trác Hiên mới ấn tượng với cô .
" Trác Hiên , anh mau đuổi theo Diệp Vân đi "
" Đuổi theo làm gì ? Đây không phải là đều cô muốn sao? " anh nhếch môi
Khuất Trác Hiên phải ở lại xử lý Lục Uyển Đình rồi mới đi tìm Chu Diệp Vân , khi nãy nhìn gương mặt đỏ trạch của cô do kiềm chế cảm xúc mà anh thấy mình thật có lỗi . Anh sẽ bỏ qua mọi thứ cho cô , chỉ cần Chu Diệp Vân yêu anh là đủ . Một tháng nay có ai biết anh nhớ cô đến sắp phát điên .
" Sao ? Em muốn gì chứ ? " Lục Uyển Đình mở to mắt nhìn anh .
" Lục Uyển Đình ơi là Lục Uyển Đình , cô như vậy mà muốn qua mặt tôi sao? Tôi không ngờ chỉ mấy năm không gặp mà cô thay đổi nhiều như vậy? "
" Trác Hiên , anh hiểu lầm chuyện gì rồi "
" Muốn giả vờ mình là người tốt để cho Diệp Vân không nghi ngờ , muốn tạo ra hiểu lầm cho Diệp Vân ghen lên nhưng không được vì Diệp Vân rất tỉnh táo và thông minh . "
" Không.... không có "
" Nếu tôi đoán không lầm thì chính cô đã gửi máy ghi âm đến cho tôi và sai người cưỡng hiếp Tần Giai Nghi rồi đỗ lên người Diệp Vân "
" Tần Giai Nghi là ai? Máy ghi âm gì ? Em không biết "
" Cô xem tôi là đứa con nít 3 tuổi sao ? Hôm ở tiệc cô cũng có mặt nên tôi đã nghi ngờ , tôi đã xem camera hôm đó ở nhà hàng , tôi thấy cô đã núp vào một góc nghe được đoạn nói chuyện của Diệp Vân và Tần Giai Nghi . Lúc Diệp Vân được tôi bế đi thì cô nhìn thấy Tần Giai Nghi lấy một chiếc máy ghi âm ra nhếch môi cười , nên cô đã dùng kế trong kế giết chết Tần Giai Nghi lấy máy ghi âm gửi cho tôi , để tôi biết rõ mọi chuyện ."
" Em thừa nhận mình có nghe đoạn nói chuyện của Diệp Vân nhưng em không hề giết chết Tần Giai Nghi và cũng không có gửi gì cho anh hết "
" Cô không gửi chẳng lẽ Tần Giai Nghi sống lại gửi cho tôi , hay là Diệp Vân tự mình gửi cho tôi . Cô khôn nhưng lại không ngoan , muốn qua mặt tôi thì cô chờ kiếp sau đi "
Lục Uyển Đình không ngờ kế hoạch hoàn hảo của mình lại bị Khuất Trác Hiên vạch mặt dễ dàng như vậy .
" Phải , là do em làm đấy nhưng không phải vì em yêu anh sao? "
" Cô không biết tôi đã có Diệp Vân rồi sao? "
" Diệp Vân , lúc nào cũng Diệp Vân . Tại sao anh lại yêu cô ta đến như vậy , lúc quen em anh có như vậy không ? "
"....."
Khuất Trác Hiên im lặng không nói gì , quả thật lúc quen Lục Uyển Đình anh từng vô tâm , anh từng không thật lòng nghiêm túc với mối quan hệ đó .
" Tôi bỏ qua cho cô lần này nhưng không có lần sau và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi và Diệp Vân , nếu không hậu quả cô cũng tự hiểu rồi nhé ."
Khuất Trác Hiên coi như là đang chuộc lỗi về quá khứ của mình , nhưng anh không cho phép cô cứ tiếp tục phá hoại hạnh phúc của anh và Diệp Vân .
Lục Uyển Đình làm sao chấp nhận kết quả này , cô đã dùng mọi cách thậm chí là giết người vậy tại sao Khuất Trác Hiên lại không quay về với cô .