Chương 469
“Trợ lý Triệu, anh xem, chẳng qua Tổng giám đốc Hoäc nhà chúng ta ra ngoài chơi cùng mợ chủ sau lễ đính hôn, không may gặp phải kẻ điên mà đã bị lan truyền thành như vậy. Không biết là đầu óc ai xấu xa, suy nghĩ của mình dơ bẩn còn dùng ác ý đó kích động người khác.”
Những lời nói xấu trên mạng và trong giới về sự trong sạch của Bạch Hoài An, ám chỉ Hoắc Tùng Quân khắc vợ là ai lan truyền ra?
Đương nhiên là Ngô Thành Nam!
Thế nhưng lúc này, anh ta làm sao dám thừa nhận đây là chuyện mình làm, nghe nhân viên của Hoắc Kỳ tức giận măng kẻ bịa đặt, Ngô Thành Nam cảm giác anh ta đang chửi mình, khuôn mặt đỏ lên.
May là đã sắp tới giờ, mọi người lần lượt đi vào, Ngô Thành Nam mới trừng mắt nhìn hai người: “Bây giờ các anh cứ đắc ý đi, lát nữa các anh sẽ phải khóc!”
Trong lòng anh ta đã có dự tính, hừ lạnh một tiếng, nghênh ngang đi vào hội trường trước.
Triệu Khôi Vĩ nhìn bóng lưng anh ta, cười lạnh một tiếng: “Lát nữa còn chưa biết ai phải khóc đây!”
Đoàn người lần lượt đi vào. Kể cũng khéo, bởi vì Hoắc Kỳ và Ngô Thị là hai đầu tàu của thành phố An Lạc, ngay cả chỗ ngồi cũng được xếp cạnh nhau ở hàng đầu.
Triệu Khôi Vĩ đi vào tìm được chỗ của mình, thấy Ngô Thành Nam tối sâm mặt ở bên cạnh, ngồi xuống tốt bụng chào hỏi anh ta: “Tổng giám đốc Ngô, thật là trùng hợp”
Ngô Thành Nam hừ lạnh một tiếng, thái độ cực kỳ ngạo mạn.
Triệu Khôi Vĩ cũng không quan tâm thái độ của anh ta, vô cùng thong thả ngồi xuống.
Buổi đấu giá nhanh chóng được bắt đầu, người chủ trì giới thiệu các loại tình hình của khu đất này rồi bắt đầu đấu giá.
Giá khởi điểm là gần tám mươi triệu đô, lúc mới bắt đầu, mọi người ra giá vô cùng bảo thủ, nhích từng triệu đô một, Ngô Thành Nam không kiên nhẫn được nữa, cũng muốn nhanh chóng thấy người của Hoắc Kỳ kinh ngạc, dứt khoát giơ bảng, hô: “Một trăm năm mươi triệu đô”
Câu này vừa vang lên, toàn hội trường ngừng lại, nhưng mà rất nhanh đã bắt đầu nghị luận ầm 1.
Ngô Thành Nam đắc ý liếc nhìn Triệu Khôi Vĩ, Triệu Khôi Vĩ cười với anh ta: “Tổng giám đốc Ngô hào phóng, Hoắc Kỳ chúng tôi đây cũng không thể keo kiệt được”
Nói xong cũng giơ bảng, cao giọng nói: “Hoắc Kỳ, một trăm bảy mươi triệu đô.”
Thoáng cái đã tăng thêm hai mươi triệu đô.
Ngô Thành Nam cười lạnh một tiếng: “Một trăm tám lăm triệu đô”
Sau đó, Triệu Khôi Vĩ lại bình tĩnh giơ bảng: “Hai trăm triệu đô.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!