Chu Tử Yên về tới nhà, chuyện lúc nãy vẫn chiếm ưu thế trong não cô. Cả bữa trưa cô không ăn, tối cũng không đụng tới. Cô chỉ biết thu mình ngồi trên phòng. Cuối cùng cảm giác sợ hãi đã tìm đến cô. Cô không nghĩ bản thân đã làm mẹ nhưng con của cô đâu? Sao cô không có chút cảm giác nào về nó? Dù mất trí nhớ cũng ít nhất phải nhớ con của mình chứ. Chưa bao giờ cô cảm thấy bản thân mình vô dụng như ngày hôm nay. Có thể đâu đó đứa bé cô sinh ra đang rất cần cô nhưng cô lại sống vui vẻ 5 năm nay không chút cảm xúc gì
Cô uống rượu, uống rất nhiều, uống đến tận đêm khuya mới ngủ thiếp đi trên giường. Sáng hôm sau cô vẫn không thể dậy nổi, nằm lì đến trưa thì bụng cô đau dữ dội, chất axit chua ứ đọng từ cổ họng cô dâng trào. Cô lại bị đau bao tử rồi, cả ngày hôm qua trong bụng cô không có gì ngoài rượu nên nhận kết quả như hôm nay là quá đúng. Nhưng cô còn có sự lựa chọn khác sao? Cô làm sao sống tiếp khi quá khứ của bản thân còn là một dấu ? lớn. Cô đã lạc quan sống 5 năm nay, chỉ nghĩ đơn giản kí ức sẽ quay về tìm cô sớm thôi nhưng sự thật đang dần hé lộ, cô sợ bản thân chịu không nổi đau đớn nữa. Nếu như cô đã có con thì quá khứ cô đã làm mẹ ở tuổi 19. Sớm như thế cô ắc hẳn chẳng có gì tốt đẹp
Chu Tử Yên ráng bước xuống khỏi giường. Cô đi vào nhà vệ sinh soi mình trong gương. Khuôn mặt cô tiều tụy hơn so với hôm qua rất nhiều, trắng bợt không chút sức sống…thật thảm mà. Làm VSCN xong thì cô xuống dưới nhà vào phòng ăn. Giúp việc biết cô đêm qua tới giờ chỉ uống rượu nên đã nấu sẵn cháo
– ” Cô chủ ăn cháo cho nóng nhé!!!”_ Giúp việc
– ” Cảm ơn chị nhé!!!”_ Chu Tử Yên
Cô đang cố gắng ăn từng muỗng cháo để khống chế cơn đau bao tử thì tiếng xe của Cố Giai Thụy truyền đến tai cô. Lập tức buông xuống gọi người giúp việc
– ” Chị Edna. Chị giúp tôi dọn phòng ngủ. Đừng để Ralph thấy rượu và cũng đừng để anh ấy biết tôi làm gì những ngày qua”_ Chu Tử Yên
– ” Vâng thưa cô chủ”_ Edna
Edna vừa lên dọn dẹp phòng cô thì Cố Giai Thụy bước vào. Thấy cô đang ăn khuôn mặt anh nhẹ hơn hẳn
– ” Sao cả ngày hôm qua anh không liên lạc với em được?”_ Cố Giai Thụy
Cô lập tức dừng hành động của mình. Len lén ngước nhìn anh
– ” Hôm qua em ra ngoài mua sắm và xả strees nên quên không mang theo điện thoại. Tối về mệt quá nên ngủ luôn…Xin lỗi anh nhé, đã làm anh lo”_ Chu Tử Yên
– ” Anh đã tính hôm qua đến tìm em nhưng có công việc không thể đến được. Sáng nay định sẽ đến sớm nhưng sợ em chưa thức giấc. Lần sau em nhớ giữ trong mình điện thoại, có gì còn liên lạc với anh”_ Cố Giai Thụy lo lắng nói
– ” Em biết rồi. Không có lần sau đâu”_ Chu Tử Yên chua xót nói
Nếu như anh biết cô đã từng có mang thai và sinh con ở tuổi 19 thì anh sẽ như thế nào với cô? Sẽ khinh khi cô chứ? Cô không có tình cảm nam nữ gì với anh nhưng cô rất sợ anh sẽ nghĩ cô là hạng phụ nữ chẳng ra gì, chưa bao giờ cô sợ quá khứ của mình như hiện tại
– ” Yên nhi!!! Ăn xong anh đưa em đến một nơi nhé”_ Cố Giai Thụy