Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Lục Hào Kiện thì Cố Giai Thụy thờ thẫn về phòng. Anh cảm thấy bản thân đang thua thiệt rất nhiều. Nếu như Đường Nhã Tịnh cô hay còn gọi là Chu Tử Yên khôi phục trí nhớ, liệu cô sẽ chọn điều gì. Cố Giai Thụy biết một kẻ ngốc cũng suy đoán được, vì giữa cô và Lục Hào Kiện đã có sợi dây liên kết mang tên Ruby, nó vô hình nhưng lại vô giá. Vì suốt 5 năm qua cô vẫn không có dấu hiệu mở lòng với anh. Dù suốt 5 năm qua có những lúc cô vẫn hay tâm sự cô nhớ một người, nhớ lắm nhưng chẳng nhớ được người đó là ai. Dù có lúc anh ôm lấy cô để an ủi cô cũng nói với anh cô nhớ cô đã từng ngửi được một mùi hương nam tính tương tự anh nhưng nó lại rất đặt trưng, lại vô cùng dịu nhẹ nhưng chẳng nhớ mùi đó của ai. Anh biết hết. Anh biết tất cả…Chỉ là anh không nói. Đơn giản anh và Lục Hào Kiện dường như dùng chung một loại nước hoa, chỉ là Lục Hào Kiện căn bản không thích quá nồng, anh luôn xịt rất nhẹ hoặc cho chuyên gia pha lại nước hoa dành riêng cho anh, cũng từ.một dòng nước hoa đó nhưng nó được pha và trộn với một số thứ làm giảm nhẹ đi mùi nồng nhưng lại rất đặc trưng mùi nam tính. Anh chỉ là không ngờ trong lúc trí nhớ của cô dường như mất hoàn toàn, cô vẫn nhớ đến Lục Hào Kiện. Nhớ một cách vô thức, nhớ cả mùi hương của cậu. Anh cảm thấy bản thân đã thua rồi, nhưng sâu trong tiềm thức anh vẫn không thể chấp nhận
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy anh thấy di động báo có tin nhắn. Anh mở ra thì lấy tin nhắn từ Chu Tử Yên
” Em khỏe rồi. Sáng nay đi leo núi nhân tạo và tập thể dục ở câu lạc bộ một chút cho giãn xương cốt, anh không cần vội đến tìm em”
Anh thấy dòng tin nhắn trong lòng có chút an tâm. Vui vẻ gửi lại cho cô một tin
” Anh biết rồi. Em cẩn thận nhé!!!”
Cố Giai Thụy gửi xong tin nhắn thì rời giường đi làm VSCN rồi đến công ty thiết kế
Trong lúc đó Chu Tử Yên lại đang chinh phục từng mét của bức tường núi nhân tạo. Cô cảm thấy trong người được giải mỏi, vận động một chút liền cảm thấy sản khoái
Kết thúc một buổi tập luyện đầy mồ hôi. Cô trở về nhà đã thấy Cố Giai Thụy ngồi ở sofa
– ” Anh đến lúc nào vậy? “_ Chu Tử Yên
– ” Mới thôi. Em cảm thấy sức khỏe sao rồi”_ Cố Giai Thụy
– ” Em ổn mà. Sáng giờ vận động mạnh nhưng cảm thấy rất sảng khoái”_Chu Tử Yên
– ” Vậy thì tốt”_ Cố Giai Thụy
– ” Ai đến thăm hai bác sao? Ở đây một mình em cảm thấy hơi buồn”_ Chu Tử Yên
Nghe cô nói thế Cố Giai Thụy cũng chẳng biết phải làm sao. Lục Hào Kiện như con trai của ba mẹ anh. Nhà của anh chẳng khác nào nhà của cậu ấy, đi về lúc nào cũng được nên khó lòng biết được khi nào Lục Hào Kiện sẽ rời đi
– ” Họ hàng xa. Có lẽ sẽ ở hơi lâu “_ Cố Giai Thụy
– ” Ồ…Vậy em ở đây một thời gian cũng không sao”_ Chu Tử Yên
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!