Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ lừa đảo: thiếu gia tôi sai rồi

Tướng mạo mặc dù bình thường, nhưng gương mặt lại đầy nét
thanh tú dễ thương, đặc biệt là mái tóc màu nâu mà quản lý thích, cô gái đang tập trung lau chùi khung cửa, và là người bình tĩnh nhất khi Lâu Thiên Khâm xuất hiện.
Quản lý bất giác có nhiều thiện cảm với cô gái này.
“Này cô, chính là cô.”
Khương Tiểu Mễ không ngờ quản lý sẽ gọi mình, cô chỉ tay vào mình, nhìn thấy vẻ mặt chắc chắn của đối phương, cô do dự đứng lên, gọi cô làm gì chứ?
“Cô thuộc bộ phận nào?”-Quản lý hỏi.
Tim của Khương Tiểu Mễ đập nhanh đến nỗi muốn nhảy ra
ngoài rồi: “Tôi.tôi vừa mới
đến không bao lâu.”
Nếu không phải là trước đó nghe ngỏng được Lâu Thiên Khâm thường đến đây ăn chơi, thì cô đã không đến đây làm bồi bàn.
Thảo nào tức giận ra mặt, quản lý cũng không nghĩ nhiều, bình tĩnh dặn dò: “Đi theo tôi.”
“Vâng!”
Buông việc trong tay xuống, Khương Tiều Mễ từng bước đi theo sau quản lý, chỉ chốc sau, hai người đi tới nhà bếp, các đầu bếp mặc áo trắng đang phối hợp khéo léo xếp mâm trái cây trong nhà bếp, quản lý chỉ vào một trong những mâm trái cây đẹp nhất: “Lát nữa đưa đến phòng Đế Hoàng. ”
Khương Tiểu Mễ trợn to hai mắt không dám tin.
Nếu như không đoán sai, phòng Đế Hoàng là nơi chuyên dùng để tiếp đãi Lâu Thiên Khâm rồi?
vốn còn muốn quen thuộc thêm vài hôm nữa mới xuống tay, không ngờ cấp trên lại ban cho cơ hội tốt đến vậy, Khương Tiểu Mễ kích động, nhiệt huyết trào dâng, nhưng biểu hiện trên mặt lại vô cùng điềm tĩnh.
“Vâng”
Trước khi mang mâm trái cây ra ngoài, quản lý thận trọng vỗ vỗ lên vai cô: “Cô bé, tôi không thể không nhắc nhở cô một câu, khách trong phòng Đế Hoàng không phải người bình thường, cô chỉ cần làm tốt công việc của mình là được rồi, những chuyện
khác nghĩ cũng đừng nghĩ tới. ”
Trước kia có một cô gái không biết trời cao đất dày, ỷ vào mình có chút nhan sắc, lại để tâm đến Lâu Thiên Khâm, hôm sau cô ta liền bị người đưa vào bệnh viện tâm thần.
Nghe nói lúc ấy, cô ta chỉ tiến đến gần một chút mà thôi.
Khương Tiểu Mễ mới đầu nghe không hiểu, nhưng đến lúc mang hoa quả vào thang máy mới bỗng nhiên ngộ ra.
Lòng cô giá buốt, cô thà làm ni cô
chứ không thể có bất kỳ ý đồ gì với tên cặn bã kia.
Quản lý đi thẳng một mạch đưa cô đến cửa phòng mới dừng lại, dùng ánh mắt ra ý bảo cô đi vào.
Khương Tiều Mễ hít sâu một hơi, nhẹ nhàng gõ cửa phòng.
Một người đàn ông nhìn giống như vệ sĩ mở cửa ra, nhìn người phục vụ đẩy hoa quả tiến vào, hắn chậm rãi dùng tăm xỉa một miếng rồi cho vào miệng.
Khương Tiểu Mễ trợn trắng mắt, coi mình là hoàng đế chắc, còn
cho người ăn thử.
Sau khi thấy không có gì bất thường, vệ sĩ cầm trái cây lên: “Cô có thẻ đi rồi.”
“Ồ.”
Xoay người quay đi, bỗng nhiên có một giọng nói lạnh lùng từ sau lưng vang lên: “A Liệt, gọi nhân viên phục vụ vào đây. ”
Vệ sĩ tên A Liệt kia nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới, lạnh lùng nói: “Giơ tay lên. ”
“Để làm gì?”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!