Khương Tiểu Mễ đáp lại chẳng chút kiêng dè: “Bộ dạng thì chả khác gì trái bí đao, mà còn bị hói đầu nữa chứ, nhìn vào cái đầu của ông ta mà xem, lớp dầu bóng loáng đó cũng xào được một chảo rau đấy, ở đó mà còn sinh
con cho ông ta? Xì….”
“Con tiện nhân kia, mày nói cái gì hả?” Trương tiên sinh cảm thấy vô cùng bị sỉ nhục, trước này chưa có ai dám nói ông ta như thế cả.
Trương thái thái ra lệnh bằng tiếng pháp: “Đánh, đánh mạnh vào cho ta.”
Khương Tiểu Mễ bỗng nhiên rút điện thoại từ trong túi ra: “Không được lại đây, tôi đang livestream đấy, hiện đang có tầm mười mấy tỉ người đang theo dõi, để xem ai dám động vào tôi.” Cô vừa nói
vừa lùi ra sau: ‘Thả chủ biên của chúng tôi ra, nhanh…”
Trương thái thái và Trương tiên sinh đều là những nhân vật có tiếng tăm mặt mũi, cũng rất nổi tiếng ở trong nước, nếu như cảnh tượng ngày hôm nay bị lan
truyền lên mạng xã hội.
Trương thái thái bĩu môi với một trong số những tên vệ sĩ.
“Á….” Cánh tay bị tên vệ sĩ tóm
chặt, Khương Tiểu Mễ đau đến mức nghiến răng nghiến lợi, tên vệ sĩ sau khi giật được điện thoại thì không biết đã nói gì với Trương thái thái, chỉ thấy sắc mặt
bà ta vô cùng dữ tợn: “Ranh con, dám lừa ta à! Đêm nay cô ta là của bọn bay đấy.”
Nhìn thấy mấy tên vệ sĩ đột nhiên tiến gần đến, Khương Tiểu Mễ biết rằng điều quan trọng nhất lúc này chính là thần thái, hai tay vỗ vào nhau, ngón tay cái quẹt ngang mũi, sau đó bày ra tư thế kinh điển của Lý Tiểu Long.
“Võ thuật, tôi có học võ đấy, mấy người ai dám qua đây?”
Do ảnh hường bời phim ảnh cho nên mấy tên ngoại quốc đều rất nể phục võ thuật đông phương,
lại nghe những người bạn đã đi phương đông về kể lại, mỗi buổi sáng đều thấy những cụ già tập trung tại công viên để luyện võ, mặc dù vẫn còn hoài nghi, nhưng chẳng một ai dám tiến lên phía trước.
“Phịch”…một tiếng va đập cực
lớn khiến cho tất cả mọi người đều trở tay không kịp.
Trưomg thái thái đang ngồi trên ghế sô pha liền giật mình đứng phắt dậy: “Kẻ nào?”
“Tôi là ai thì bà không cần phải quan tâm.” Người đó cho hai tay
vào túi, ung dung đi lên từ phía sau lưng Khương Tiểu Mễ.
Mặc dù người đó mặc một bộ đồ khác, nhưng Khương Tiểu Mễ vẫn có thể nhận ra người đó là ai.
Chỉ có điều cô không thẻ hiểu được vì sao Lâu Thiên Khâm lại phải bịt mặt, anh ta ngại không dám nhìn mặt ai hay sao?
Trương thái thái không thể nhận ra người này là người bà ta không nên chọc vào, mà bà ta chỉ thấy gã này vô cùng điên cuồng ngang ngược.
“Lôi cái tên lo chuyện bao đồng này ra ngoài.”
Sau lớp bịt mặt, đôi mối mỏng khẽ nhếch lên, dường như đang tỏ vẻ khinh thường.