Chương 220: Ngoại truyện – Triệu Y Vân (18)
Mắt thấy Wiliam Franky đang dần chìm vào mê man Triệu Y Vân lập tức dùng tay vỗ nhẹ vào hai bên má hắn để đánh thức chút ý thức còn sót lại. Trong cơn mộng mị, Wiliam Fraky từ từ hé mở đôi mắt, bóng hình ngược sáng của Triệu Y Vân mờ ảo xuất hiện, hắn thật muốn được nhìn thấy cô, được chạm vào gương mặt cô ngay lúc này đây, thế nhưng một chút sức lực hắn cũng không có, chưa bao giờ hắn cảm thấy bất lực như hiện tại.
“Sóc nhỏ!!!”
Nghe cái tên thân mật của mình được anh một lần nữa nhắc đến, tim Triệu Y Vân giống như bị hẫng mất một nhịp, đã rất lâu rồi cô không được nghe lại cái tên này từ chính miệng hắn gọi ra. Bàn tay to lớn của Wiliam Franky khẽ nhúc nhích như muốn nắm lấy tay cô, thế nhưng lại chẳng thể làm gì được khi cả cơ thể hắn đã bị độc tố làm cho tê liệt hoàn toàn.
Hành động nhỏ này đã lọt toàn bộ vào mắt Triệu Y Vân, cô không nói gì mà nâng tay lên nắm chặt lấy bàn tay to lớn của Wiliam Franky, giống như cảm nhận được sự quan tâm hiếm hoi này từ cô, hắn cũng cố gắng nắm thật chặt tay cô không buông, giọng nói yếu ớt thì thào cất lên:
“Có phải… em vừa gọi anh… là Wiwi?”
“Không phải, anh nghe nhầm rồi!!”
“Anh không nghe nhầm!!!... Em có thể gọi anh như vậy… bây giờ… và cả sau này… được không?”
Nhìn vào đôi đồng tử đang dần mất đi tiêu cự của Wiliam Franky, hai chữ “không thể” sắp được thốt ra lại được cô chặn lại, có thể nói chắng bao lâu nữa hắn sẽ chìm vào vô thức, nếu Hà Linh Chi không đến kịp thời, e là…
“Đợi khi nào anh lành nặn đứng trước mặt tôi rồi tính tiếp!!! Tôi sẽ không chấp nhận giao phó nửa đời sau của mình cho một người ốm yếu như vậy được, nếu anh không qua khỏi, hoặc qua khỏi mà thân tàn ma dại, thì tôi sẽ đích thân kết liễu cuộc đời anh rồi đi tìm một người đàn ông thật đẹp trai, thật dũng mãnh và thật nhiều tiền để kết hôn, rồi sinh con…”
“Ông đây còn chưa chết… thằng nào dám lấy em!!!!”
Câu nói đe dọa được thốt lên với tone giọng khàn khàn vô lực, Triệu Y Vân khó khăn lắm mới kìm nén được tiếng cười của chính bản thân. Hơn ai hết cô là người hiểu rất rõ, quyết định này chính là cơ hội cuối cùng cô dành cho Wiliam Franky, và cũng là cơ hội cuối cùng cô dành cho chính bản thân mình, một cơ hội cuối cùng để cả hai có thể tiến tới một mối quan hệ mới, một mối quan hệ cô đã chờ đợi từ rất lâu.
“Tôi chỉ thông báo trước như vậy thôi!!! Nếu ngày đó đến thật, tôi chắc chắn sẽ làm vậy!!”
“Vậy thì anh cũng thông báo với em… nếu ngày đó không đến… em nhất định chết chắc với anh!!!”
Lời nói rời rạc, giọng điệu thều thào, thế nhưng lại khiến lưng Triệu Y Vân như có một trận gió lạnh quét qua. Trong lúc cô còn đang tưởng tượng đến viễn cảnh mà Wiliam Franky vừa nói, thì ở trên đầu, những ngọn cây bắt đầu lay động mạnh, đồng thời tiếng máy bay chiến đấu cũng vang vọng khắp không gian.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!