Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Giả Ngốc Của Tổng Tài Hoắc Kiến Phong Ôn Thục Nhi

Chương 811

Dương Liễu túm tay áo Lan Tô Tuyên, cúi đầu nói. “Cô cô, nhưng mà chúng ta. “Không có nhưng nhị gì hết.” Cô ta còn chưa nói xong, Lan Tô Tuyền đã lạnh lùng cắt ngang: “ Năng lực của cô Tiêu mọi người đều rõ như ban ngày, đừng nói là người trẻ tuổi giỏi nhất của Phần Trại, cho dù tổng quát lịch sử của cả Phần Trại, cũng không có mấy người có tư chất tự nhiên và năng lực cao hơn cô Tiêu.

Mà năng lực của thiếu chủ, tất nhiên là khỏi phải nói, danh tiếng của kì tài giới thương mại bất kể là trong nước hay là ngoài nước đều đủ vang dội. Vợ chồng chung lòng, thì sức mạnh bẻ gãy được cả kim loại, tôi tin rằng dưới sự cùng dẫn dắt của hai người họ, cho dù là Phần Trại chúng ra hay là STAR đều có thể phá bỏ bình cảnh, giương cánh bay cao

Khỏe môi Dương Liễu giật giật, trước mắt xuất hiện những động tác có thể nói là tuyệt đẹp của Tiêu Nhi, chỉ có thể nuốt những lời nói xuống.

Trên khán đài, Tổng Anh Hoa hơi thở hổn hển, không nói gì. Lan Tô Tuyền đảo mắt nhìn mọi người, nhìn thấy sự hoài nghi trong một vài người nào đó, khỏe miệng cong lên nói: “Xem ra không riêng gì người của chúng ta hoài nghi, mọi người cũng có nghi ngờ đó! Vậy tốt, tôi đành liên hệ với bà cụ trước mặt mọi người, chúng ta cùng nghe xem bà cụ nói thế nào nhé.”

Thục Lĩnh, Phấn Trại, phòng sách.

Bà cụ ngồi trước máy tính, nhìn trận đấu phát sóng trên màn hình, kích động tới rơi nước mắt: “Tốt tốt, không hổ là người con gái mà cháu trai tôi thích, không hổ là mẹ của cháu chất trai của tôi. Tôi thấy được, Kiến Phong và Vân Thiên đều không thích y dược, đều không phải là người thừa kế thích hợp nhất của Trại chúng ta. Nhưng bọn chúng thật tinh mắt, biết lựa chọn, tìm cho tôi một nàng dâu giỏi về nhận ca

Phương Thảo ở một bên, lau nước mắt vui mừng, trêu tức nói: “Bà à, tôi nhớ có những người trước đây không phải là nói thế này sao, nói cái gì mà không xứng với thiếu chủ, nhất định phải là phụ nữ của Trại chúng ta.

Bà cụ tỏ vẻ mỉa mai, ánh mắc sắc bén nói: người không phải thánh hiền, ai có thể không bỏ qua được? Trước đây tôi nói như thế, chẳng qua là vì nó không cho tôi cơ hội tìm hiểu đúng không? Bây giờ chất tôi cho tôi thấy đường này, để tôi xem được trận đấu này, không phải tôi tìm hiểu rồi

Phương Thảo hé miệng cười trộm: “Vâng vâng vâng, đều là bà sáng suốt, ai cũng không thoát khỏi mắt thần của bà, đúng không nào?

Bà cụ đang nhíu mày, định cất tiếng nói, điện thoại trên bàn lại vang lên. “Hừ, đợi tí nữa tôi sẽ tính số với cô.

Bà cụ quở mắng, tiện tay nhận điện thoại. “Bà chủ ạ, bà xem thấy trận đấu chưa a? Chúng ta thua ba trận rồi, tôi xin lỗi!” Lan Tô Tuyền khách sáo hai câu, đi thẳng vào vấn đề: “Cô Tiêu Nhi quả thật rất ưu tú, là người đáng để chúng ta tin tưởng và phó thác, tôi đã thay bà chủ đồng ý yêu cầu của tổng giám đốc Tổng. Bà chủ còn có yêu cầu gì cần sung không a?”

“Các người luôn luôn tự cao, ai cũng cho rằng y thuật của mình rất giỏi, kiến thức lần này là vô tận chưa?” Giọng nói bà cụ rõ ràng: “Nhưng so với STAR này còn tốt hơn chút, ít nhất thì công cụ với dụng cụ phục chế dùng ít đi. Cái khác thì tôi không muốn nói nhiều mấy người làm gì, sau này nghe sự phân phó của thiếu chủ và phu nhân thiếu chủ của chúng ta cho cẩn thận vào, cùng làm phát triển Phần Trại của chúng ta trở lên lớn mạnh điện

Lan Tô Tuyền mở loa ngoài, toàn bộ đều có thể nghe thấy giọng nói cực kỳ mạnh mẽ của bà cụ. “Nghe rõ chưa? Kiến Phong, bà cụ gọi chị dâu là phu nhân thiếu chủ rồi?” Lục Thiên Bảo kích động nắm lấy tại áo của Hoặc Kiển Phong: “Hai người các cậu cũng trải qua được khó khăn mà đón cuộc sống an nhàn, cả nhà đoàn tụ được rồi.” Tổng Anh Hoa nghe thấy lời của bà cụ, nghe thấy lời của Lục Thiên Bảo, huyết khi trong lòng đảo lộn, “ọc” một tiếng nón ra một ngụm máu tươi, cơ thể mềm nhũn ngã xuống “Sếp!” Kent kinh ngạc kêu ra tiếng, vội vàng dìu ông ta. Mọi người đều lặng đi giữa cuộc đối thoại của bà cụ và Lan Tô Tuyền, nghe tiếng mới phục hồi lại tinh thần, không khỏi đều thay đổi sắc mặt

Hai ngày sau, Tổng Anh Hoa tỉnh lại trong phòng ICU.

Ông ta chầm chậm mở mắt, nhìn thấy trước mắt là tuyết trắng, hoảng hốt nghĩ rằng mình đã lên thiên đường rồi, cho tới khi nhìn thấy Tiêu Nhi một tay chống má, buồn ngủ ngồi bên giường bệnh.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!