Chương 727
Mọi người ngạc nhiên, nhìn nhau không dám tin. Nhóc con này ngông ghê đó! Ỷ mình đáng yêu liền hung hãng hà?
Bà cụ là ai? Là tộc trưởng Phấn Trại, là quốc vương Tổng Trại, bị nhóc con hỏi ngang?
Nhưng mà, giây tiếp theo, cành trước mắt còn khiến họ bất ngờ hơn cả.
Bà cụ như đứa bé mắc lỗi, củi mặt gật đầu liên tục: “Đúng đúng đúng, là ta xử lý không đúng. Hiểu lầm thôi, là ta dùng sai cách thôi.”
Mắt Hoắc Kiến Phong hơi nheo lại, tỉnh bơ liếc mắt nhìn Vân Thiên.
Vân Thiếu kiêu ngạo ngửa mặt, bình tĩnh hỏi: “Được rồi, cho là các người nói thật. Dùng sai cách, suy ra mấy người ngốc. Nhưng để xác định mấy người ngốc thật hay giả ngốc, tôi có vài chuyện muốn hỏi, bà có thể thành thực trả lời không?”
Hiếm lắm mới được bé con hỏi tới, đương nhiên là bà cụ vui muốn chết: “Tất nhiên, tất nhiên, con cá hồi,ta sẽ nói rõ với con.”
Mọi người thấy bà cụ như thế, âm thầm líu lưỡi.
Đây là người bọn họ quen, uy vũ khí phách, bà cụ có một không hai sao?
Lúc trước nghĩ thiếu gia về là áp được bà cụ, không ngờ người áp lại là câu chủ nhò mới năm tuổi của thiếu gia. Xem ra này trong truyền thuyết đích cách đại thân vị tất liền thật sự là cách một thế hệ, nó có thể là cách hai đời.
Vân Thiên nhìn trái nhìn phải, hỏi câu đầu tiên: “Người hại cha nuôi của bố, là các người?”
Bà cụ lắc đầu.
Vân Thiên nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Vậy người hại mẹ nuôi của bố, là mấy người?”
Bà cụ hơi do dự, gật đầu.
Hồng Nhung sợ quan hệ hai người biến xấu, vội vàng giải thích: “Vũ Tuyết Như kia không phải người tốt, chúng tôi cũng là bất đắc sĩ, chỉ khiển trách nho nhỏ thôi.”
Vân Thiên lạnh lùng liếc mắt nhìn cô: “Ai cho cô nói Bị ánh mắt lạnh lùng nhìn qua, Hồng Nhung ngượng ngùng trốn phía sau Bạch Bách HợpVăn Thiên quay đầu nhìn bà cụ, hỏi tiếp: “Bà là bà nôi ruột của tôi?”
Tuy rằng nhóc con hỏi là câu nghi vấn, nhưng ba từ “bà nội ruột” dừng trong tai bà cụ, thành cầu trận thuật, không những thể còn trở thành câu gọi bình thường gọi bà.
Bà cụ hơi cười, kích động gật đầu: “Đúng đúng, là bà nội ruột của con nếu con không tin, ta sai người lấy giấy xét nghiệm cho con xem.”
Dứt lời, bà sai Phương Thảo đi lấy phiếu xét nghiệm, lại nghe thấy Vân Thiên lạnh lùng hỏi: “Bà là bà nội ruột của tôi, lại để cho họ hạ độc tôi?”
Ý cười cứng đờ, sắc mặt bà lão nháy mắt trắng bêch.
Bạch Bách Hợp vội vã đi lên: “Thật xin lỗi, chuyện này không có liên quan đến bà chủ, là chúng tôi làm việc không tốt. Cải kẹp sách kia, chúng tôi vốn đưa cho Hoắc Phương Nam, thầm nghĩ khi hắn phát độc sẽ khiến cho thiếu chủ quan hệ phát sáng, không ngờ anh ta lại chuyển cho cậu. Cậu chủ nhỏ, xin lỗi a!!
Bạch Bách Hợp dứt lời, khom người xin lỗi Vân Thiên.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!