Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Giả Ngốc Của Tổng Tài Hoắc Kiến Phong Ôn Thục Nhi

Chương 722

Tại lâu đài, tầng cao nhất.

Bà cụ đang ngả lưng trên ghế tựa, không nhanh không chậm cầm ly trà lên nhấp một hớp, lời nói có chút sâu xa: “Phương Thảo, chuyện như thế nào rồi?”

Người này đã lớn tuổi rồi, độ tinh mắt và thể lực đều không theo kịp, thấy hai người lần lượt vượt qua cửa ải thứ năm, đôi mắt của bà bắt đầu ngấn lệ, chỉ có thể nghĩ ngợi uống trà, ăn hạt dưa.

Phương Thảo nằm nhoài người trên bức tường chẳn, nâng ống nhòm quan sát mà cả người căng thẳng: “Nhanh, nhanh lên, còn một cửa ải nữa thôi là Thiếu chủ và Thiếu chủ nhỏ đã có thể thấy được phía trên rồi

Tay bà cụ đang bưng ly trà khẽ run một cái: “Nhanh như vậy sao?”

“Còn nhanh a?” Phương Thảo nhìn chằm chằm hình ảnh trong ống nhòm: “Không phải vừa rồi ngài mới nói bọn họ đi chậm lại sao? Trồng ngài mệt mỏiquá.”

“Vừa rồi là vừa rồi, bây giờ là bây giờ. Con nhóc này, sao mà nhiều chuyện vậy cơ chứ?”

Bà cụ đặt lý trà trong tay xuống, cầm ống nhòm trên bản lên quan sát thử, thế mà lại thấy Hoắc Kiến Phong và Vân Thiên thật sự đang đứng ở bên ngoài mê cung trong gương – một trong những thử thách nòng cốt của cửa ai. Mà vị trí bọn họ chia nhau ra đứng kia chính là hai đầu của mê cung, nhưng vì mê cung quá lớn cho nên bọn họ tạm thời không thấy được đối phương đang ở đâu.

“Lợi hại! Thật là lợi hại. Không hổ là con cháu của nhà họ Phí đây, giỏi lắm, giỏi lắm!” bà cụ hưng phần vỗ đùi một cái. Đột nhiên, bà ta dường như vừa nghĩ đến chuyện gì đó, khẩn trương nói: “Mau, mau thả Củ Cải và Hồ Lô ra, để chúng nó dẫn một đội người đến chặn đường Hoắc Kiến Phong và Vân Thiên lại cho tôi, có giá nào cũng không thể để cho hai người bọn họ vượt qua cửa ải gặp mặt nhau được.”

“Hà?” Phương Thảo buông ống nhòm xuống và quay đầu lại, vô cùng ngạc nhiên mà nói: “Rốt cuộc ý của ngài là gì vậy ạ? Ngài không vui mừng khi thấy bạn họ phá giải cửa ải như vậy sao?”

“Vui mừng là chuyện vui mừng riêng, còn chính sựvẫn là chính sự” bà cụ thả ống nhòm xuống, dáng vẻ vừa muốn cười lại vừa tiếc rẻ: “Nếu như hai cha con bọn họ thực sự nhìn thấy nhau, vậy chẳng phải đồng nghĩa với việc bọn họ đã phá giải toàn bộ mê cung trong lâu đài của chúng ta sao? Mà có phá giải hết mê cung thì cũng không sao, nhưng đến lúc bọn họ lại rời đi rồi, tôi đi đâu mà tìm người đây? Cho bọn họ thêm chút cưỡng ép ở lại, coi như là cho tôi bớt khó chịu đi.

“Nhưng mà lúc đầu ngài có nói như vậy đâu! Đã vậy ngài còn nói là nếu như Thiếu chủ và Thiếu chủ nhỏ gặp được nhau, ngài sẽ thường cho bọn họ một nguyện vọng; nếu như bạn có thể vượt ra ngoài được thì ngài sẽ thả bọn họ đi ngay mà!” Phương Thảo cầu mày, thấp giọng lầm bầm trong miệng.

Bà cụ đang tính toán bước tiếp theo cho kế hoạch, nhất thời không nghe rõ Phương Thảo nói gì nên hỏi lại. “Cô nói cái gì? Tôi chưa nghe rõ.”

“Không, không có gì ạ, tôi nói là tôi đi ngay đây Phương Thảo vội vàng đáp lại, bỏ ống nhòm xuống, lập tức co giờ chạy

Phương Thảo cuối cùng cũng hiểu ra rồi, bà cụ đã nhìn ra được trí thông minh của Thiếu chủ và Thiếu chủ nhỏ nên mới không nó để hai người bọn họ cứ vậy mà rời đi đượcTrên tầng cao

Cánh cửa trên lầu cao nhất của lâu đài bị gió thổi đóng sập lại.

Căn phòng lớn như vậy, chỉ còn lại một mình bà cụ

đang ở đó.

Bà vừa cầm ống nhòm quan sát tình hình mê cung dưới vườn hoa, vừa lo lắng đi đi lại lại.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!