Chương 706
Hai mắt Hồng Nhung rơm rớm nước mắt, cô ta kéo Bạch Bách Hợp đứng lên rồi bước tới chịu đòn thay “Chính là làm theo cổ thuật ở trong sách, phải thay toàn bộ máu của người bị trúng độc”
Chiếc gậy đổi mỗi trong tay bà cụ rơi xuống đất vang lên tiếng “Lạch cạch
Viên ngọc quý nạm trên đó đập mạnh xuống sản nhà, ngay lập tức xuất hiện vài vết nứt
Bà cụ quay đầu nhìn Hoắc Kiến Phong đang đứng bên cạnh, trong mắt tràn đầy đau khổ: “Thật sự là phải thay toàn bộ máu sao?”
Hoắc Kiến Phong hờ hững gật đầu. “Xin lỗi, bà xin lỗi, đã làm cháu phải chịu khổ rồi. Bà chỉ muốn bọn họ bị trừng phạt, nhưng bà không ngờ lại liên lụy đến cháu. ”
Bà cụ run rẩy vươn tay ra, cố gắng nắm lấy tay của Hoắc Kiến Phong.
Hoắc Kiến Phong nghiêng người sang một bên, không chút do dự tránh khỏi tay của bà cụ, anh lạnh lùng nói: “Bà thương xót những người mà bà yêu thương, vậy còn tính mạng của người khác thì coi như có rác sao?”
Bàn tay đang đưa lên của bà cụ cứng đở lại, đối môi của bà ấy khẽ run rẩy, một lát sau bà cụ mới yếu ớt buông tay xuống, thở dài nói: “Muốn bà để cho cháu trở về cũng được, nhưng cháu phải hứa với bà một điều kiện.”
Hoắc Kiến Phong hơi sừng sở, anh hỏi lại: “Điều kiện gì?”
“Cháu phải rời khỏi người phụ nữ tên Tiêu Nhi đó.” Giọng nói của bà cụ rất nhẹ nhàng, nhưng tất cả mọi người đứng trong căn phòng đều nghe thấy rõ “Không thể!” Hoắc Kiến Phong từ chối thẳng thứng, anh không cần phải suy nghĩ một giây nào. “Bà biết cháu sẽ nói đó là vợ của cháu, nhưng hai người ở bên nhau là một sự sai lầm.” Bà cụ vươn tay về phía Hồng Nhung, nói: “Đưa sách cho tôi “Vâng.” Hồng Nhung không dám chậm trễ, vội và mở túi và lấy ra một cuốn sách.
Quyển sách vẫn còn được bọc trong vài gầm bà cụ không mở ra mà đặt nó lên bàn trà, đầy tới trước mặt Hoắc Kiến Phong: “Cháu có biết lại lịch của cuốn sách này không p
Hoặc Kiến Phong đã từng nghe Tiêu Nhi nói qua nhưng anh vẫn lắc đầu.
Bà cụ quay sang phía Hồng Nhung và Bạch Bách Hợp khoát khoát tay: “Hai người đi ra đi, nhớ canh giữ ở cửa không được sự cho phép của tôi thì không ai được bước vào ”
Hồng Nhung và Bạch Bách Hợp đang lo lắng không biết có bị đánh nữa không, vừa nghe những lời này thì như được đại xã, bọn họ vội vã đáp lại rồi lui ra ngoài.
Mãi cho đến khi cánh cửa được khép lại hoàn toàn, bà cụ mới gỡ tấm vải gầm ra, nhìn vào trang bìa cũ kĩ đã ở vàng rồi chậm rãi nói: “Tác giả của cuốn sách này tên là Hoằng Thái Vũ Yến
Hoắc Kiến Phong khẽ nhưởng mày: “Cái tên này nghe giống như người của thời nhà Thanh.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!