Chương 19: Xâu xí y hệt nhau! Bên trong phòng làm việc.
Ánh sáng từ ngọn đèn như hắt xuống bàn chiếu lên cơ thể hai người đàn ông, rõ ràng bề ngoài tĩnh lặng như nước nhưng thật ra sâu bên trong lại như mạch nước ngầm ầm ầm, mãnh liệt.
Hoắc Tuấn Nghĩa đang định mở miệng, bỗng nhiên nhìn lướt qua bóng dáng một người ở phía sau Hoắc Kiến Phong, lập tức mở to hai mắt rồi nói: “Con bé đáng chết kia, hóa ra là cô ở chỗ này!” Anh ta ba bước cũng thành hai bước, tiến lên nắm chặt lấy cổ tay Ôn Thục Nhi: “Cô hãy nhìn xem chuyện tốt mà cô đã làm di. Tôi đã ngứa ngáy một ngày, suốt một ngày, cô có biết không? Hiện tại trên mặt, trên người tôi tất cả đều là các nốt mần đỏ. Chính cô làm cho vẻ tuấn tú, đẹp trai của tôi biến mất, sau này tôi làm sao có thể đi ra ngoài gặp người khác nữa đây?” Bấy giờ, Ôn Thục Nhi mới thấy rõ khuôn mặt đầy những nốt mẩn đỏ của anh ta, hoảng sợ hét lên một tiếng: “Ôi mẹ ơi, thật đáng sợ!” Cô khoa trương lấy hai tay che mắt lại, liều mạng giãy giụa hướng về phía Hoắc Kiến Phong: “Không…
không phải tôi, thật sự không phải tôi mà. Tôi hoàn toàn không biết anh thì tại sao tôi phải hại anh chứ?” Ánh mắt Hoắc Kiến Phong thản nhiên mà nhìn bàn tay của anh ta đang nắm lấy cổ tay Ôn Thục Nhi: “Anh hai, vậy hóa ra anh đến đây muộn như thế này là vì chuyện này à?” Anh ngồi ở trên xe lăn, rõ ràng chỉ cao bằng một nửa so với thân hình Hoắc Tuấn Nghĩa nhưng khí thế lại tựa như cao đến hơn hai mét.
Hoắc Tuấn Nghĩa không hiểu vì sao cảm giác thấy lạnh cả người, phẫn nộ buông tay ra: “Kiến Phong, đúng là anh không nên tới đây tính sổ. Nhưng thật sự là do cô ta quá đáng, tuổi vẫn còn nhỏ mà thủ đoạn độc ác như vậy.
Cậu xem xem mặt của anh, cánh tay của anh…” Anh ta bèn vén ống tay áo lên, phơi ra hết những nốt mẩn đỏ ở trên người.
Hoắc Kiến Phong lại hờ hững mà quay đầu đi, nhìn thoáng qua Ôn Thục Nhi: “Nhìn kỹ lại xem, nhìn cô ấy giống người có khả năng làm ra việc đó sao?” Ôn Thục Nhi được tự do, lập tức trốn ra phía sau Hoắc Kiến Phong. Cả người cô vẫn như run rẩy như cũ, dường như phải dựa vào việc nắm chặt tay đẩy của xe lăn mới miễn cưỡng đứng vững được.