Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em

Không khí ở đây tươi mát như vậy, lỡ như bị anh ta làm hỏng thì có khi bị chửi chết.

Hoàng Sâm cứ khoanh tay trước ngực như thế, ngoan ngoãn dựa vào trên tường suy nghĩ về đời người.

An Đào Đào nhìn thoáng qua anh, không nói gì cả.

Báo danh rất chậm, nãy có hơn mười người thì giờ vẫn còn hơn mười người, cảm giác như hàng dài này ngay cả di chuyển cũng không di chuyển vậy, có lễ người bên trong đang cẩn thận kiểm tra đối chiếu thông tin của người báo danh.

An Đào Đào chán muốn chết nhìn quanh khắp nơi, đột nhiên thấy được mấy tấm ảnh treo cao nhất trên tường, hình như là thành viên của Hiệp hội Đông y, mỗi người đều có

i, họ đứng thành mộ mặt họ có thể thấy được nụ cư:

hàng, trên ấy xuất phát từ thật lòng, có một loại rực rỡ và tốt đẹp.

ặt nở nụ cười chụp bức ảnh này, từ nụ cười trên

Mà phía trên đống ảnh chụp này, còn có một bức ảnh kỳ quái, trên ảnh không phải mấy người lớn tuổi mà là những thanh thiếu niên trẻ tuổi, họ kề vai sát cánh, nụ cười sáng. trong xán lạn, bức ảnh này lưu lại những năm tháng tốt đẹp nhất của họ, khiến người ta nhìn thôi cũng thấy cực kỳ thoải mái.

Nhưng mà...

Khuôn mặt của cậu trai bên phải lại bị cắt đi, như thể là người ấy không nên xuất hiện tại nơi đó vậy, An Đào Đào nhìn thấy mà liên tục nhíu mày, thật quá kỳ lạ.

Mà bởi vì đã bị cắt đi cho nên An Đào Đào căn bản không nhìn ra được mặt mũi của cậu trai ấy nhưng mơ hồ có thể cảm giác được cậu trai ấy cũng đã nở nụ cười xán lạn lộng lẫy giống như mọi người, cũng lưu lại những dấu vết những năm tháng tươi đẹp nhất.

“Chị dâu, chị nhìn gì vậy?” Hoàng Sâm nâng người lên, đảo mắt qua.

Nghe thấy giọng của anh ta, An Đào Đào quay đầu lại, nhìn thấy vẻ mặt tò mò của Hoàng Sâm đang nhìn mình chằm chằm.

An Đào Đào chỉ vào bức ảnh trên đỉnh, nói: '“Tôi đang nhìn bức ảnh trên kia, cảm thấy rất thú vị, anh có biết trên ảnh đó là người nào không?”

Hoàng Sâm cũng ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên thấy được không ít ảnh chụp.

Anh ta chống cằm, nghĩ một lát rồi nói: “Người trên ảnh chụp chắc là các thế hệ lãnh đạo cấp cao của Hiệp hội Đông y, không chỉ vậy, danh tiếng và y thuật của họ đều vô cùng tốt.”

An Đào Đào nghe xong thì vô thức gật đầu, thảo nào lại được chụp thành ảnh treo trên tường, thì ra là cấp cao của Hiệp hội cộng với y thuật cao siêu.

“Vậy còn bức ảnh cao nhất thì sao?” An Đào Đào vẫn còn thắc mắc: “Bên trên là những cậu trai trẻ, bọn họ cũng là cấp cao của Hiệp hội hả?”

Hoàng Sâm nhìn về phía bức ảnh treo cao nhất kia, quả thật có rất nhiều chàng trai trẻ, mỗi người đều trông rất trẻ tuổi, hoàn toàn không có một chút đáng vẻ quản lý cấp cao nào.

Trong nháy mắt anh ta bị nghẹn họng, không biết nên nói như nào: “Chắc là lãnh đạo của Hiệp hội, nếu không thì sao lại được treo phía trên cao nhất?”

An Đào Đào nghe xong, không khỏi chớp chớp mắt: “Chắc là vậy nhỉ?”

Tiếng nói chuyện của họ ở bên này cũng dẫn đến sự chú ý của những bác sĩ Đông đang xếp hàng.

Bọn họ liếc mắt nhìn An Đào Đào với Hoàng Sâm một cái, trong lòng không khỏi thấy kinh ngạc, hai người trẻ tuổi như vậy mà cũng nhận được thư mời đến đây báo danh?

Thật quá khiến người ta kinh ngạc, y thuật của họ cũng giỏi vậy hả?

Những lão Đông y này đều là người tỉnh quái, chỉ đám thầm nghĩ trong lòng chứ ngoài miệng thì không nói gì cả, nhưng mà, sau khi nghe thấy họ nói chuyện lại quyết định đến lân la làm quen, thám thính tình hình.

“Mấy cậu trai trên cùng thật ra là quản lý cấp cao của Hiệp hội, cũng là những người đầu tiên xây đựng nên Hiệp hội.” Một lão Đông y đầu tóc hoa râm đột nhiên lên tiếng: “Họ là người thành lập Hiệp hội, cũng là những người có đóng góp to lớn cho Hiệp hội nên ảnh chụp mới có thể xuất hiện ở vị trí bắt mắt nhất.”

An Đào Đào nghe xong có hơi sửng sốt một chút, thì ra là người thành lập Hiệp hội, có thể nói, không có họ có lẽ Hiệp hội này sẽ không tổn tại.

Nhưng mà họ trẻ tuổi như vậy lại có thể thành lập nên Hiệp hội, thật sự quá lợi hại!

“'Vậy hả bác, thế thiếu niên bị cắt rớt mặt bên phải là ai vậy ạ?” An Đào Đào cảm thấy có lễ ông ấy sẽ biết chút gì đó, cô không nhịn được hỏi.

Lão Đông y tóc trắng bạc phơ vuốt chòm râu, ngượng ngùng cười nói: “Cái này, tôi không rõ lắm... Nghe nói Hiệp hội có một bí mật nhưng đó là điều cấm ky không ai nói đến, có lẽ là eó liên anan đến nơtwfời này ”

An Đào Đào chớp chớp mắt, thì ra còn có một bí mật, sẽ là cái gì nhỉ?

*A, đến lượt báo đanh của tôi rồi, không nói nữa.” Dứt lời, lão Đông y tóc hoa râm xoay người quay đi, bước chân nhanh như bay, chớp mắt đã không thấy tăm hơi.

An Đào Đào ngẩn người, nhanh quá, hoàn toàn không nhìn ra là người đã bảy mươi tuổi...

Cô lại nhìn về phía ảnh chụp cao nhất vài lần, không biết tại sao mà cô lại vô cùng để ý đến cậu trai bị cắt mất kia, cũng phẳng phất như xuyên qua đấu bị cắt đi kia, cảm nhận được vui sướng trên mặt cậu trai, dần dần, cô lại từ trên người cậu trai kia cảm nhận được cảm giác quen thuộc.

Đó là một cảm giác quái đị lại kỳ lạ, không thể nói được lý do, không khiến người ta chán ghét.

Chờ đến khi sắp tới phiên cô, An Đào Đào mới dời mắt đi chỗ khác.

Nếu có thể trổ hết tài năng ở cuộc thi so tài Đông y, vậy cô có thể trở thành thành viên của Hiệp hội, đến lúc đó, sẽ biết được bí mật của Hiệp hội, cho nên, nhiệm vụ đầu tiên của cô là đi báo danh trước!

An Đào Đào cẩm thư mời bước vào báo danh, Hoàng Sâm đứng ở ngoài chờ cô.

Sau khi tiến vào, An Đào Đào nhìn thấy quản lý cấp cao của Hiệp hội đang ngồi trên

ghế bành, vẻ mặt họ nghiêm trang, lẳng lặng quan sát những người đến báo danh.

An Đào Đào quang minh chính đại nhìn về phía họ vài lần, phát hiện khuôn mặt của họ cực kỳ quen thuộc, hiển nhiên đấy chính là những người trên ảnh chụp. Đều là lãnh đạo, thảo nào lại nghiêm túc như vậy, cũng vô cùng có khí thế.

Cô đời mắt đi, bước chân ổn định.

“Các vị lãnh đạo, tôi tới để báo danh.” An Đào Đào đừng chân lại, cười khanh khách. nói, nhìn qua lễ phép nhưng không nịnh nọt, cho người ta ấn tượng đầu tiên cực kỳ tốt.

Một số lãnh đạo liếc nhìn An Đào Đào một cái, rất hài lòng với thái độ của cô, nhưng vừa thấy khuôn mặt trẻ tuổi non nớt của cô, họ lại lâm vào trong sự im lặng kỳ lạ.

Cô bé này nhỏ quá đi, nhìn qua chỉ tầm mười bảy mười tám tuổi, chắc chưa tốt nghiệp đại học nữa đúng không?

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!