Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em

 

An Đào Đào nói như vậy, là vì để thăm dò một chút ý của anh. Thấy sắc mặt anh không thay đổi, cũng không lên tiếng phản bác, cô càng thêm an tâm, lá gan cũng lớn hơn. 

Cô che môi nhỏ đứng dậy, ngáp thêm cái nữa: “Buồn ngủ quá, tôi đi đây” 

Trước đây cô tuyệt đối không dám như vậy, bây giờ cô giống như một con cáo nhỏ nhận được bùa bảo mệnh, vừa xảo quyệt lại to gan làm lòng người ngứa ngáy khó nhịn. 

Lục Sóc nhìn chằm chằm vào bóng lưng của cô, như thể muốn nhìn thấu cô. 

Vài ngày sau, bản án của Hoàng Doanh được giảm xuống, hình như là bị kết án mười năm, cho dù có ra tù thì mười năm thanh xuân này cũng đã bị hủy không còn một mảnh. 

Tuy nhiên, An Đào Đào lại không hề có chút đồng tình nào, đó là cô ta gieo gió gặt bão, đừng oán hận bất cứ ai. 

An Đào Đào đeo túi vải nhỏ lên, cô chuẩn bị rất nhiều dược liệu để đến nhà họ Kỷ châm cứu cho Kỷ Liên Quân. Đã rất lâu kể từ lần châm cứu cuối cùng, bây giờ cô phải đến đó một lát. 

Hôm nay nhà họ Kỷ không náo nhiệt như thường ngày, bà cụ Kỷ với Mân Dao đều đã đi ra ngoài, không có ở nhà, còn Kỷ Thần lại ở nhà, lúc An Đào Đào đến cậu ta đang tựa lưng trên sofa chơi game. 

Cậu ta nhấn liên tục vào màn hình, chém giết khắp nơi, tư thế đó cực kỳ hung tàn. 

Thấy An Đào Đào tới, Kỷ Thần lập tức ngẩng đầu lên, nở nụ cười tươi như ánh mắt trời ấm áp: “Thiên thần nhỏ đến rồi đấy à?” 

An Đào Đào gật gật đầu với cậu ta, trong mắt chứa đựng nụ cười ngọt ngào xinh đẹp: “Anh Kỷ Liên Quân đâu rồi?” 

Kỷ Thần lại cúi đầu xuống bắt đầu chơi game, nghe An Đào Đào hỏi thế, cậu ta suy nghĩ một lúc rồi nói: “Anh tôi hả, hình như đang vẽ tranh trong vườn hoa, bây giờ thiên thần nhỏ đi qua là gặp được đấy.” 

đi. 

Lại ở trong vườn hoa vẽ tranh, thật là nhàn hạ thoải mái quá 

An Đào Đào không làm phiền Kỷ Thần chơi game nữa, cô đi thẳng đến hoa viên bên kia. 

Vừa qua đến đó, quả nhiên An Đào Đào đã gặp được Kỷ Liên Quân, anh ta mặc một bộ đồ ở nhà màu trắng, đang ngồi trên xe lăn ngắm hoa trong vườn, hoa trong vườn đều vô cùng quý giá, với cái thời tiết như bây giờ mà chúng vẫn nở tươi đẹp lạ thường. 

An Đào Đào nhìn thoáng qua, rất thong dong đi tới: “Anh Kỷ Liên Quân, tôi lại đến châm cứu cho anh đây” 

Nghe thấy giọng nói mềm mại nhỏ nhẹ quen thuộc, Kỷ Liên Quân quay đầu lại nhìn, ánh mắt của anh ta hờ hững, con ngươi lại rất đen rất sâu, toát lên cảm giác vô cùng dịu dàng, rồi lại len lỗi sự xa cách khiến người ta khó có thể bỏ qua. 

Nhìn thấy ánh mắt như vậy, An Đào Đào nhún nhún vai, hoàn 

toàn không thèm để ý. 

Cô cuộn ống quần của Kỷ Liên Quân lên, lấy kim châm ra, bắt đầu châm cứu. 

Kỷ Liên Quân rũ mắt xuống, ánh mắt anh ta rơi xuống hàng mi dài mảnh của cô, mà dưới hàng lông mi là một đôi mắt vừa nghiêm túc lại trong suốt, chứa đựng ánh mắt trời nhìn như pha lê. 

Anh ta liếc nhìn thoáng qua rồi lập tức thu lại ánh mắt của mình, quay đầu cầm lấy một bức thư mời trên bàn làm việc, sau khi cầm nó lên anh ta lại buông xuống, trong mắt anh ta hiện lên tia phức tạp. 

An Đào Đào châm cứu xong thu lại từng cây kim chân, sau khi xác định chắc chắn Kỷ Liên Quân đã phục hồi rất tốt rồi cô mới đứng dậy tính rời đi. 

Đúng lúc đó, một giọng nói dịu dàng trong vắt từ phía sau truyền đến: “Bác sĩ An, xin đợi một chút.” 

An Đào Đào quay đầu lại nhìn, cô dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Kỷ Liên Quân: “Anh Kỷ Liên Quân có chuyện gì hả?” 

Kỷ Liên Quân suy tư một chốc, rồi dứt khoát cầm lấy thư mời trên bàn, nói: “Bức thư mời này rất thích hợp với cô.” 

“Thư mời?” 

An Đào Đào hơi sửng sốt, có chút chưa phản ứng lại kịp. 

Thư mời gì vậy? 

Cô ôm thắc mắc nồng đậm mở thư mời ra, sau khi thấy nội dung trong đó, cô ngây người. 

Bức thư mời này... 

Thế mà lại là thư mời tham dự cuộc thi so tài Đông y. 

Thư mời có màu đỏ sậm, bên trên được trang trí một ít hoa văn 

màu vàng, tỏa sáng dưới ánh mặt trời, trông rất to, có hơi thở vừa cao quý lại thần bí. 

câu. 

An Đào Đào cầm thư mời trong tay, ngây người. 

“Anh Kỷ Liên Quân, đây là?” Cô hé môi, không tin nổi hỏi một 

Kỷ Liên Quân nhìn về phía An Đào Đào, vẻ mặt không thay đổi, ánh mắt xa cách: “Tôi vô tình nhận được lá thư mời này, nhưng mà tôi không phải bác sĩ, cầm lá thư mời này cũng không dùng được, chi bằng đưa nó cho người có bản lĩnh” 

Người có bản lĩnh mà anh ta nói tới là An Đào Đào. 

An Đào Đào nghe xong có chút được sủng ái mà lo sợ, Kỷ Liên Quân bình thường đối xử với người khác hời hợt thế nhưng lại đưa thư mời cho cô, cô nằm mơ cũng không dám nghĩ tới, bây giờ cô cầm bức thư mời như cầm củ khoai lang nóng phỏng tay, không biết có nên nhận lấy không. 

“Lá thư này quá quý giá...” An Đào Đào xua xua tay, có chút muốn từ chối. 

Kỷ Liên Quân nhìn về phía cô, đôi tròng mắt dưới ánh mặt trời ấm áp như ngọc: “Quý giá? Đối với người vô dụng thì đó chỉ là một đống phế liệu, nếu cô không cần lá thư mời này thì cũng chẳng ai dùng, còn không bằng vứt quách đi.” 

“Vứt đi.” 

Lá thư mời trân quý như vậy sao có thể tùy tùy tiện tiện vứt 

di? 

Nếu muốn vứt bỏ vậy thì cô đành nhận vậy. 

An Đào Đào lập tức nâng lá thư mời nên, nâng khuôn mặt nhỏ 

cười nói: “Nếu muốn bỏ đi thì cho tôi đi, hôm qua tôi nhìn xem qua 

biểu ngữ của trận đấu này cảm thấy hứng thú lắm, nhưng khổ nỗi tôi 

không có thư mời, bây giờ thư mời lại từ trên trời rơi xuống thật sự rất 

cảm ơn anh Kỷ Liên Quân.” 

Kỷ Liên Quân nhìn cô, giọng nói lạnh nhạt như nước: “Không cần 

cố ý cảm ơn tôi, tôi chỉ thấy cô thích hợp nên mới cho thôi, không thì cũng vứt đi.” 

Trong giọng nói của anh không có tí cảm xúc nào, nhưng âm 

điệu lại vô cùng dễ nghe, như tiếng nước chảy róc rách, có thể giúp 

người ta tịnh tâm. 

An Đào Đào cười nhạt, không nói gì cả nhét thư mời vào túi vải 

nhỏ. 

Kỷ Liên Quân thu lại ánh mắt, cũng không nói gì. 

Vào lúc đó, không khí giữa hai người trở nên cực kỳ im ắng, khiến 

cho An Đào Đào thấy vô cùng áp lực. 

Cô vỗ vỗ túi vải nhỏ, hé môi nói: “Nếu đã châm cứu xong thì tôi về trước đây.” 

Kỷ Liên Quân nghe xong gật đầu nhưng đột nhiên anh ta gọi cô lại: “Chừng nào thì chân của tôi mới có thể tiến hành trị liệu bước tiếp theo?” 

Trong giọng của anh ta chứa đựng vài phần vội vàng, cặp tròng mắt đen sâu dần dần lay động. 

Thấy anh ta mong ngóng như vậy, An Đào Đào suy nghĩ một chút về tình huống của anh ta, rồi nói: “Anh Kỷ Liên Quân, anh khôi phục rất tốt, khoảng tầm qua một tháng nữa chúng ta có thể tiến hành bước trị liệu tiếp theo rồi.” 

Nghe vậy, đôi mắt của Kỷ Liên Quân khẽ lóe lên, bên trong giống như hàng vạn vì sao nở rộ, lấm tấm lấm tấm đẹp lạ thường: “Nếu trị liệu xong thì tôi đứng lên được rồi đúng không?” 

An Đào Đào nhìn về phía anh ta, trịnh trọng nói: “Đúng vậy, trên cơ bản là có thể đứng dậy, dù sao anh đã khôi phục tốt rồi, tố chất cơ thể cũng rất tốt.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!