Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em

 

Nhiệt độ trong phòng khách vẫn giảm xuống, chớp mắt đã đạt tới độ đóng băng. 

Hoàng Sâm lạnh đến mức không thở nổi. 

Anh ta lén nhìn Lục Sóc một cái, chỉ thấy mặt anh u ám hơn bình thường, trong mắt tỏa ra luồng sát khí cũng tràn ngập hung ác. Hai loại hơi thở trộn lẫn vào nhau, khiến cho anh trông tựa như đại ma vương trong lâu đài cổ, nơi mà như thể giây tiếp theo sẽ máu chảy thành sông. 

Bởi vì, lần trước ở trong biệt thự xử tử mấy kẻ phản bội kia, Lục Sóc đã bày ra vẻ mặt như vậy. 

Hung sát, u ám, khát máu, không nương tay... 

“Quý Thiên Trạch đâu?” Anh Đàm đột nhiên lên tiếng, nghiêm túc như đang đàm phán. 

Trái tim Hoàng Sâm nhảy lên, chẳng lẽ, bọn họ đã biết hết chuyện xảy ra vừa rồi? 

Trời ơi, cái tên tìm đường chết kia... 

“Ở trong phòng giám sát trên nóc tòa nhà, để tôi đi gọi cậu ta xuống đây.” Thấy anh Đàm gật đầu, Hoàng Sâm ép mình tỉnh táo lại, từng bước đi về phía phòng giám sát trên nóc nhà. 

Tầm năm phút sau, Hoàng Sâm và Quý Thiên Trạch cùng nhau xuống lầu. 

Cảm nhận được khí lạnh đáng sợ, với sát khí dữ dội trong phòng 

khách, mắt Quý Thiên Trạch hơi lóe lên, trong đầu nhanh chóng hiện 

lên rất nhiều suy nghĩ, nghĩ đến nhiều nhất chính là Lục Cửu Gia đã biết anh ta làm trò gì rồi, muốn hưng sư vấn tội đây mà. 

Quý Thiên Trạch nhanh chóng quỳ cái “phịch” xuống đất. 

Anh ta quỳ thẳng tắp, nhưng trong mắt toàn là sự bướng bỉnh, cứ như không nhận ra sai lầm của mình. 

Hai chân Lục Sóc bắt chéo, đôi mắt tối tăm lại gắt gao nhìn chằm chằm Quý Thiên Trạch đang quỳ gối ở bên cạnh, anh gõ nhẹ bàn, không nói gì cả nhưng khí thế lại càng thêm dữ dội, khiến cho người ta khó có thể chống đỡ nổi. 

Cơ thể Quý Thiên Trạch khẽ run rẩy, kiêu ngạo trong nháy mắt lập tức yếu đi. 

Anh Đàm hận rèn sắt không thành thép nhìn Quý Thiên Trạch, cuối cùng, bất đắc dĩ nói: “Quý Thiên Trạch, rốt cuộc cậu lại lén Cửu Gia làm cái gì nữa vậy hả? Cậu không thể ngồi im một lúc sao?” 

Quý Thiên Trạch rũ mắt xuống, không nói gì cả. 

Anh Đàm đang chờ anh ta, tức giận đến mức muốn một ngoạm cắn chết anh ta. 

Hoàng Sâm mím môi, Cửu Gia thật sự cái gì cũng biết, anh ta còn tưởng rằng chỉ cần chị dâu không nói, thì Cửu Gia sẽ không biết, suy nghĩ của anh ta thật quá ngây thơ, Cửu Gia là ai kia chứ? 

Ngay cả khi không ở nhà, cũng có thể tai thính mắt tinh! 

“Chuyện của chị dâu, là cậu với An Định Nhiên làm mấy động tác nhỏ trong bữa tiệc đúng không” Anh Đàm không có ý định nói nhảm, trực tiếp dùng câu trần thuật. 

Hoàng Sâm nghe xong, trợn tròn mắt, thế mà Quý Thiên Trạch kia còn dám bắt tay với người ngoài chèn ép chị dâu, thậm chí là đẩy chị dâu vào chỗ chết. 

Nếu không phải Cửu Gia với chị dâu tình cảm sâu đậm thì liệu bây giờ chị ấy còn mạng không? 

Quý Thiên Trạch không rõ tình cảm của Cửu Gia đối với chị dâu cho lắm, chỉ muốn làm ầm vấn đề này lên, một lòng muốn chị dâu chết, tâm tư ác độc, chính xác là đâm sau lưng Cửu Gia, quá đáng ghét. 

“Quý Thiên Trạch, là cậu làm thật sao?” Hoàng Sâm có chút không tin, cẩn thận hỏi lại. 

Anh ta thật sự không thể tin được, anh em sống chết có nhau với mình lại làm ra loại chuyện này, làm sai hết chuyện này đến chuyện khác, là đang khiêu chiến điểm giới hạn của Cửu Gia ư? 

Quý Thiên Trạch ngước mắt lên, vừa định phản bác, rồi lại bị ánh mắt dọa người của Lục Sóc dọa cho lui về. 

Nếu bây giờ Lục Sóc đến để chất vấn thì có nghĩa là anh đã nắm giữ bằng chứng chắc chắn, dù Quý Thiên Trạch có muốn chống chế cũng không được. 

Quý Thiên Trạch hít sâu một hơi, mạnh miệng liến thoắng nói: Là tôi, chuyện này là tôi làm, trong lúc vô tình tôi nghe được An Định Nhiên nói cô chủ thật giả gì đó, tôi biết ngay là An Đào Đào lừa Cửu Gia, cô ta chính là một kẻ lừa đảo, tôi sẽ vạch trần bộ mặt thật của kẻ lừa đảo này.” 

Lời này vừa nói ra, bước chân của Hoàng Sâm với anh Đàm lảo 

đảo một cái, ánh mắt nhìn Quý Thiên Trạch cũng càng thêm xa lạ. 

Thế mà thật sự là do anh ta làm.. 

Trên tầng, An Đào Đào nghe được tiếng động cũng đi ra từ trong phòng, cô lập tức nghe được lời Quý Thiên Trạch nói. 

Cô nhéo nhéo lòng bàn tay, vốn dĩ cô đã có chút nghi ngờ, nhưng bây giờ nghe chính miệng Quý Thừa Trạch thừa nhận vẫn làm cô kinh ngạc, thì ra anh ta lại hận mình như vậy, tới mức muốn mình 

chết. 

Đáng tiếc là mạng của cô lớn. 

Kể từ khi anh ta mở miệng, bầu không khí trong phòng khách đã trở nên lạnh lẽo, Lục Sóc ngồi thẳng, trong đôi mắt đen nhánh toàn là bão táp, cứ như thể giây tiếp theo sẽ mở ra một cuộc chém giết. 

Cơ thể Quý Thiên Trạch lại khẽ run rẩy nhưng anh ta vẫn to gan nói: “Cửu Gia, tôi làm những điều đó là vì muốn tốt cho anh, An Đào Đào là một kẻ lừa đảo, tôi muốn anh thấy rõ bộ mặt thật của cô ta, nhưng đáng tiếc, tôi nằm mơ cũng không ngờ anh sẽ khoan dung với cô ta như vậy. Cô ta đã lừa anh đến thế, mà không lại không giết cô, còn để cô ta lại bên người.” 

Anh Đàm đột nhiên lạnh lùng mắng một tiếng: “Quý Thiên Trạch, cậu câm miệng!” 

Quý Thiên Trạch sửng sốt một hồi, rồi cứng đầu im miệng. 

Lục Sóc liếc nhìn anh Đàm một cái, con ngươi sắc bén như đại bàng, uy hiếp lòng người: “Cậu cũng câm miệng đi, cho cậu ta nói tiếp.” 

Sóng lưng anh Đàm phiếm lạnh, anh ta thật sự im miệng. 

Quý Thiên Trạch có hơi choáng váng, nhưng rất nhanh đã như 

không sợ chết, lại nói tiếp: “Cửu Gia, vẫn như câu nói đó của tôi, An 

Đào Đào là con gái riêng nuôi ở nông thôn, cô ta không có bản lĩnh, 

cũng không có bối cảnh. Chỉ có bản lĩnh dụ dỗ người khác là lợi hại 

chút, hoàn toàn kém xa so với cô cả Thẩm, chỉ có cô cả Thẩm mới xứng đôi với anh” 

Anh Đàm với Hoàng Sâm vỗ trán, họ không buồn nói thêm gì 

nữa, tên Quý Thiên Trạch này đúng là đang tìm đường chết. 

Lần trước Cửu Gia đã nói qua, kêu anh ta đừng nhắc lại nữa, bây 

giờ nhắc tiếp, còn làm như đây là chuyện tội ác tày trời. 

Chị dâu là người Cửu Gia để ý, anh ta cứ tìm đường chết như vậy 

thì chắc chắn không có quả ngọt để ăn đâu, hầy. 

Bão tố trong mắt bị Lục Sóc hung hăng kìm nén xuống, anh hơi 

nhích lại gần một chút, cười như không cười nói với Quý Thiên Trạch: 

“Lần trước tôi đã nói cậu đừng có lặp lại những lời này nữa, cậu có nghe không?” 

Quý Thiên Trạch bỗng trừng lớn hai mắt, cơ thể không ngừng run 

rẩy. 

Đây là điềm báo bão sắp đến. 

“Cậu thật sự vì muốn tốt cho tôi sao?” Lục Sóc nhướng mày, trong mắt lóe lên sự lạnh băng kỳ quái: “Cậu nói tốt cho Thẩm Họa Họa như vậy, cũng là có tâm tư khác đúng chứ?” 

Trái tim Quý Thiên Trạch đập mạnh từng hồi, trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn, tâm tư của anh ta đã bị phát hiện rồi ư? 

Lục Sóc lần nữa ngồi dựa vào ghế sofa, đôi mắt nham hiểm, hung tàn tùy ý: “Cậu thích cô ta, vì cô ta mà cõng gà nhà cắn gà mình. 

Lời này vừa nói ra, ngoại trừ anh Đàm với Hoàng Sâm ra thì An Đào Đào cũng thấy giật mình. 

Quý Thiên Trạch thế mà lại thích Thẩm Hoa Hoa, nhưng anh ta nhìn người con gái mình thích, một lòng chỉ muốn người đàn ông khác, mà vẫn dễ chịu, còn không oán trách không hối hận giúp đỡ cô 

ta. 

Thật là một người lạ lùng! 

Quý Thiên Trạch bị đoán trúng tâm tư ánh mắt càng thêm hoảng loạn, anh ta lắc đầu như trống bỏi, chỉ chốc lát quân lính đã tan rã: Tôi không có, tôi không có tâm tư như vậy.” 

“Cậu có, tôi không phải người mù.” Lục Sóc hé đôi môi mỏng, gắn rõ từng chữ một. 

“Tôi không thích người tự tiện làm chủ, nếu cậu thích Thẩm Họa Họa đến vậy thì đi mà yêu cô ta.” 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!