Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em

 

Quý Thiên Trạch cũng nghe ra ẩn ý, sắc mặt trở nên hơi khó 

Trước kia, miệng lưỡi cô cũng rất sắc bén nhưng không hề hùng hổ giống như hôm nay. Tuy rằng nụ cười vẫn thường trực trên mặt nhưng những lời cô nói ra lại cực kỳ có tính công kích, bất ngờ là người ta lại thấy hợp tình hợp lý. 

Lúc trước thân phận vẫn chưa bị vạch trần, cô chỉ đành che giấu, cố nén tính cách thật. 

Bây giờ thân phận đã bị lộ, cô chẳng cần kiêng dè gì cả, thích làm gì thì làm, như dáng vẻ hùng hổ như lúc này, mặt mày ngang ngược nhưng lại chặn họng khiến người ta không thốt nên lời. 

Mẹ kiếp, còn khó chơi hơn cả tưởng tượng. 

Còn Hoàng Sâm sốc đến ngây người, sức tấn công của chị dâu mạnh mẽ thật, lấy một chọi hai. 

Thấy họ im lặng, An Đào Đào lại mỉm cười lái sang chuyện khác: “Nhưng cô cả Thẩm cố chấp muốn chúng tôi bồi thường đến vậy, thế cứ nói một cái giá đi, tôi bảo Cửu Gia đền cho cô.” 

coi. 

Nghe xong, Thẩm Họa Họa mím môi, sắc mặt trở nên khó 

Nếu Lục Sóc biết thì hình tượng của cô ta sẽ rớt bằng sạch, đến lúc đó, anh càng không để mắt đến mình. Cô ta cụp mi như thể đang suy xét điều gì đó. 

Thấy cô ta suy tư, An Đào Đào xoay chuyển con ngươi, không quấy rầy cô ta nữa. 

Suy nghĩ một lát, cuối cùng Thẩm Họa Họa mới ngẩng đầu lên, cười hào phóng, đúng mực: “Chị dâu nói rất đúng, lắc tay của em vỡ rồi nhưng em cũng đá Becgie bị thương, chuyện này cứ coi như huề đi. 

An Đào Đào nhìn cô ta chằm chằm rồi cười hỏi: “Cô cả Thẩm thật sự bằng lòng bỏ qua hả? Nếu cô muốn bồi thường, chúng tôi cũng sẽ không từ chối. Dù sao, nhà chúng tôi vẫn đền nổi chút tiền đó được.” 

Nghe xong, Thẩm Họa Họa càng thêm khó chịu. 

Nói như thể cô ta nghèo lắm ý, cứ nhất quyết lôi chuyện bồi thường này ra để lừa gạt bọn họ vậy. 

Thẩm Họa Họa vẫn tươi cười như cũ nhưng lòng cực kỳ không vui, cô ta lại lên tiếng: “Không cần, em thật sự không cần bồi thường, cứ bỏ qua chuyện này đi. Tuy rằng lắc tay của em đã nứt vỡ nhưng cầm đến tiệm trang sức gia công một chút thì vẫn đeo được mà.” “Thế thì tốt quá!” An Đào Đào cười nói, giọng vừa ngọt vừa 

mêm. 

Thẩm Họa Họa thật sự không muốn tiếp tục ở đây nữa, cầm mảnh vỡ của lắc ngọc xoay người rời đi. 

An Đào Đào dõi theo hướng cô ta rời đi, dần thu lại ý cười trong mắt: “Hoàng Sâm, đưa Becgie cho tôi, để tôi xem vết thương của nó thế nào.” 

Hoàng Sâm lập tức đặt Becgie vào tay An Đào Đào. 

Becgie rên rỉ một tiếng, đôi mắt đen láy ầng ậc nước, trông vô cùng đáng thương, rõ ràng đã bị bắt nạt thảm mà. 

An Đào Đào xoa đầu nó, trong mắt ngập tràn vẻ thương xót: Đúng là chú cún đáng thương, tạo chữa vết thương cho mày nhé, đảm bảo giây tiếp theo sẽ nhảy nhót được ngay. 

Cô ôm Becgie lên, đứng dậy đi tới phòng khách. 

Lúc này, Quý Thiên Trạch vẫn đứng nguyên tại chỗ, An Đào Đào đi vòng qua anh ta, coi anh ta là không khí. 

Hoàng Sâm nhíu mày, lạnh lùng nói: “Cô cả Thẩm của anh đã đi rồi, sao anh còn chưa đi theo? Quý Thiên Trạch, tôi thật sự không biết anh đang nghĩ gì nữa? Lần trước mấy roi trong phòng làm việc vẫn chưa đủ à? Anh cứ thích hùa theo cô cả Thẩm bắt nạt chị dâu thế? 

Quý Thiên Trạch hếch cắm tỏ vẻ mình không hề sai. 

Hoàng Sâm chỉ tiếc sắt không rèn thành thép, tròng mắt như sắp bốc lửa: “Quý Thiên Trạch, có phải anh đã quên mất đến cùng mình là người của ai rồi? Cửu Gia đối xử với anh không tệ nhưng anh lại báo đáp Cửu Gia thế à?” 

Quý Thiên Trạch không nhịn nổi nữa, cuối cùng cũng lên tiếng: Chính vì muốn báo đáp Cửu Gia nên tôi mới đứng chung chiến tuyến với cô cả Thẩm đấy” 

“An Đào Đào kia chỉ là đứa con gái ngoài giá thú được nuôi ở nông thôn, cái gì cũng không biết, cũng chẳng có bối cảnh gì, thậm chí còn thô lỗ, xấu xí. Cửu Gia ở bên người phụ nữ như vậy nhất định sẽ chẳng có ích gì. Cô cả Thẩm lại khác, cô ấy dịu dàng, hào phóng lại 

thức thời, gia cảnh cũng vững chắc, người như vậy ở bên Cửu Gia mới có thể trợ giúp ngài ấy kinh doanh ăn nên làm ra.” 

Quý Thiên Trạch lại lên tiếng, thốt ra toàn những lời chê bai An Đào Đào đủ đường. 

Hoàng Sâm trợn trắng mắt, tức thành cá nóc: “Quý Thiên trạch, anh cứ cứng đầu như vậy đi, Cửu Gia là ai chứ? Anh ấy còn cần phụ nữ tới hỗ trợ đứng vững trong kinh doanh sao? Anh đi theo Cửu Gia đã bao năm rồi, những lời này chính là đang sỉ nhục anh ấy đấy! Cửu Gia dựa vào sức mình trăm trận trăm thắng, anh muốn ai thì là người đó, không phải anh có thể sắp xếp. Điều chúng ta cần làm chính là trung thành giúp đỡ Cửu Gia, chứ không phải tự ý làm chủ thay anh ấy, gây thêm phiền hà cho anh ấy” 

Quý Trạch Thiên chợt biến sắc, anh ta muốn cất lời nhưng lại không thốt ra được. 

Hoàng Sâm nhìn anh ta chằm chằm rồi lại nói: “Hơn nữa, chị dâu là thần y, chữa khỏi cho vợ chồng Triệu Đình Sâm cùng với vợ chồng nhà họ Lý. Chắc chắn họ sẽ nhượng lại đất đai, thực hiện tốt hình tượng đại sứ đều là vì chị dâu. Không có cô ấy, chuyện này cũng chẳng suôn sẻ được như thế, bối cảnh có hùng hậu đến đâu rồi cũng sẽ đổ nhưng y thuật là làm thật ăn thật, chưa biết chừng sau này cô cả Thẩm cũng phải nhờ vả chị dâu chữa bệnh cho mình đấy” 

nổi. 

Quý Thiên Trạch mấp máy môi nhưng lại không tài nào phản bác 

Cuối cùng, anh ta tức giận nói: “Chẳng qua mèo mù vớ được cá rán thôi.” 

Nói xong, anh ta xoay người rời đi, mặt mày tái mét. 

Hoàng Sâm nhìn theo bóng lưng anh ta, trong mắt giăng đầy vẻ 

ngoan độc. 

Quý Thiên Trạch ngày càng thay đổi, cứ thế sớm muộn gì cũng 

toi mạng. 

Trong phòng khách, An Đào Đào xử lý vết thương cho Becgie. 

Becgie biết ai đối xử tốt với nó nên làm nũng trong lòng cô, dáng 

vẻ kia lập tức khiến người ta mềm lòng. 

Cô bôi thuốc xong cho nó rồi đặt nó xuống đất. 

Thật ra Becgie cũng không yếu ớt, ngay lập tức nó đã nhảy nhót 

tưng tưng, nhưng càng thêm thân thiết với An Đào Đào. 

Cô cũng cực kỳ thích thế, đưa chân cho nó dựa vào. 

Nó ghé bên chân cô làm nũng như đứa trẻ. 

Đúng lúc này, Hoàng Sâm đi vào, anh ta liếc nhìn An Đào Đào rồi 

nói: “Chị dâu, cái tên Quý Trạch Thiên kia thật quá đáng, lại giúp Thẩm Họa Họa bắt nạt chị, chị dâu chị định làm thế nào?” 

An Đào Đào nhìn anh ta, tuy anh ta rất tức giận nhưng trong mắt lộ vẻ thăm dò. 

Cũng không phải Hoàng Sâm thật sự tức giận, chẳng qua cố ý tới thám thính mà thôi. 

An Đào Đào vắt chéo hai chân, thong dong nói: “Anh cũng không cần cố ý thăm dò làm gì, tôi sẽ không mách lẻo trước mặt Cửu Gia đâu. Nhưng nếu Cửu Gia biết được từ chỗ khác thì chẳng liên quan gì tới tôi hết.” 

“Cảm ơn chị dâu!” Hai mắt Hoàng Sâm sáng ngời, mặt mày tươi cười: “Thế chị dâu... Tuy tôi cũng tức giận nhưng dù sao Quý Thiên 

Trạch cũng là anh em sống chết có nhau với tôi, tôi cũng không mong cậu ta chịu khổ.” 

 

An Đào Đào cười ngọt ngào, không lên tiếng. 

Anh ta có ý tốt nhưng Quý Thiên Trạch có hiểu không thì cô chịu. 

Nhưng điều này có liên quan gì tới cô đâu chứ, người khác muốn tìm chết, cô cũng không tiện ngăn cản. 

Năm giờ chiều, Lục Sóc và anh Đàm cùng bước vào cửa. 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!