Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ gả thay của tổng tài tàn tật

Chương 4

“Mẹ”

“Lan Nhi, không cần lo lắng cho mẹ, đừng vì mẹ mà hy sinh hạnh phúc của bản thân, mẹ có chết cũng không sao.” Bà Lệ nhìn thấy cô vội vã nói, ở bên trong bà đã nghe hết toàn bộ câu chuyện.

Bạch Ngọc Lan nhíu mày nói “Mẹ, mẹ đang nói cái gì con nhất định sẽ cứu mẹ ra, đừng nói cái gì chết chóc.” Mẹ cô một mình nuôi cô đến tuổi này, cô còn chưa báo hiếu được cho bà làm sao bà có thể nói đến cái chết cơ chứ, hy sinh hạnh phúc bản thân thì sao, đời này mẹ cô đã hy sinh tất cả cho cô rôi, hạnh phúc của cô có là cái gì.

“Lan Nhi, con…

“Đủ rồi, mang bà ta vào trong” Bà Vương không để bà Lệ nói hết liền lên tiếng cắt lời, ra lệnh cho hai tên vệ sĩ mang bà vào.

“Mẹ” Bạch Ngọc Lan thấy mẹ mình lại bị lôi đi trong lòng vừa lo lắng vừa tức giận lại không thể làm gì.

Sáu giờ chiều hôm sau, khách sạn Hoàng Gia.

Bạch Ngọc Lan đi theo ông Bạch vào một căn phòng tổng thống, phía trước hành lang có mấy người đàn ông áo đen đứng trước cửa phòng, Bạch Chấn Hưng nhìn mấy tên canh cửa nói: “Tôi là Bạch Chấn Hưng, có hẹn trước với ông Dương, xin hỏi ông ấy bên trong phải không?”

“Phải, vào đi” Một tên mặc đồ đen nhìn ông Bạch một cái sau đó mới mở cửa để hai người đi vào.

Bước vào trong Bạch Ngọc Lan nhìn thấy một ông già tóc hoa râm ngồi trên chiếc ghế salon giữa phòng khách, trên bàn là một bộ ấm tách phong cách Nhật Bản, tay cũng đang cầm một tách trà thưởng thức.

Cô và Bạch Chấn Hưng đi đến trước mặt ông ta cũng chưa nâng mắt nhìn hai người, Bạch Chấn Hưng liền lên tiếng trước, “Chủ tịch Dương, tôi đã đưa con gái đến” Ông già trước mặt chính là ông Dương, Bạch Ngọc Lan không khỏi quan sát ông ta, lần đầu tiên cô được gặp nhân vật lớn đương nhiên phải nhìn kỹ một chút, bình thường cô cũng chỉ được nhìn mặt ông ta trên sách báo bây giờ nhìn ngoài đời thực đúng là có chút khó tưởng tượng.

Tuy nhiên người nổi tiếng nhất thành phố Viễn Du này không phải là ông ta mà là cháu trai ngàn vàng của ông ta, Dương Tử Sâm, không lâu sau sẽ là chồng của cô.

Ông Dương lúc này mới ngước mắt lên nhìn hai người nói: “Ngồi xuống đi” Hai người ngồi xuống đối diện với ông Bạch, ông ta lại nhìn vào Bạch Ngọc Lan quan sát.

Bị người nhìn Bạch Ngọc Lan cũng không cảm thấy căng thẳng, khuôn mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh như không có chuyện gì.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!