Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô vợ gả thay của tổng tài tàn tật

Chương 251

“Một mình mày làm sao có thể đánh lại mười tám vệ sĩ của tao chứ hả” Bà Xuân vô

cùng tự tin nói.

“À, nếu vậy bà cứ thử đi”. “Ngọc Lan, tôi biết cô có võ có thể đánh với bọn họ nhưng mà cô đang mang thai đấy động võ không được đầu” Cao Kỳ Anh nói nhỏ bên tai cô.

Bạch Ngọc Lan lại vô cùng bình tĩnh nói: “Yên tâm, tôi không động võ cũng có thể đuổi đám người này đi.”

Bà Xuân ghét nhất là bộ dạng tự kiêu này của Bạch Ngọc Lan lập tức phân phó: “Các ngươi còn đứng đó làm gì ném bọn chúng ra ngoài cho ta”

“Kẻ nào to gan dám ném cháu dâu của ta ra ngoài” Một giọng nói đầy uy áp vang lên, mười tám tên vệ sĩ đang định động thủ bỗng dừng lại, tất cả đều nhìn ra lối đi lớn.

Một ông lão tóc hoa râm chống gậy đứng trước cổng, bên cạnh là hai người đàn ông trẻ tuổi, một người cao ráo phong độ, một người chính trực nghiêm túc, thể nhưng hai người này không đáng nói mà đáng nói là phía sau của ông ấy cũng đứng một đám người mặc tây trang màu đen đeo kính râm đen. Hình ảnh này làm người ta liên tưởng đến một đám người xã hội đen mà trong phim thường hay xem.

Cao Kỳ Anh có chút kinh ngạc, Bạch Ngọc Lan tỏ ra điềm tĩnh, hôm qua Trần Vĩnh đã nói cho cô biết sắp xếp của bà Xuân cũng như việc ông Dương xuất viện nên cô mới không bất ngờ, chỉ là cô không nghĩ tới ông cũng mang theo vệ sĩ, lại nói đám người này không biết có phải là vệ sĩ hay không, khẳng định là Trần Vĩnh tìm đến.

Bà Xuân nhìn thấy ông Dương xuất hiện ở đây thì tỏ ra bàng hoàng lại nói: “Ba, sao ba lại về rồi, không phải bác sĩ nói ba nên nằm viện thêm một tháng nữa sao?”

Ông Dương sắc mặt âm trầm lại lùng nói: “Cô biết rõ nhỉ, tôi mà không về để cô làm loạn cái nhà này sao, cô xem tôi là người chết đúng không?” “Con dâu không dám” Bà Xuân nắm chặt hai tay miệng cười hiền nói. “Không dám, vậy đám người này là thế nào, còn nữa cô lấy tư cách gì đuổi Ngọc Lan và Kỳ Anh, người nên bị đuổi ra cái nhà này là cô mới đúng” Ông Dương tức giận nói.

Bà Xuân nghe vậy vội vàng hỏi: “Con làm gì sai khiến ba phải đuổi?” “Cô làm gì thì tự biết lấy, đừng nghĩ những chuyện cô và thằng nghịch tử kia làm có

thể qua mắt được lão già này, bây giờ cô có hai lựa chọn, một an phận sống trong cái nhà này hai dọn hành lý cút” Lần này ông Dương không nhân nhượng nữa, lúc trước vì Dương Tử Hiên nắm cổ phần trong tay khống chế toàn bộ công ty nên ông

mới nhịn, bây giờ dù Tử Sâm đã mất nhưng đám người này cũng không thể làm loạn ông cần gì phải nhịn, nên xử vẫn xử.

“Ba, ba không thể đuổi con.” Bà Xuân xoắn xuýt, bà đang làm chủ căn nhà này, bị đuổi đi rồi thì làm chủ cái gì, chưa kể đám người hầu sẽ cười vào mặt bà.

“Vậy thì an phận một chút.”

Nói rồi ông Dương lại nhìn đám vệ sĩ nói: “Các anh tự đi hay muốn tôi mời các anh đi, nhà họ Dương không phải chỗ ai cũng có thể làm loạn được.”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!