- Cảm ơn anh..
Sáng hôm sau mới hơn sáu giờ sáng tiểu Bảo đã có mặt trong phòng của đôi vợ chồng trẻ. Nhẹ nhàng mở cửa, rón rén đi vào trong vừa vào tới trước giường đã nhìn thấy Bạch Tử Thiên nhìn cậu ngón trỏ đang đặt trên miệng ra hiệu cho cậu nhóc nhỏ tiếng thôi. Anh nhẹ nhàng vén chăng đi xuống giường vào phòng tắm vệ sinh cá nhân nhanh nhất có thể rồi bế tiểu Bảo ra ngoài..
- Tối qua mẹ khó ngủ nên gần sáng mới ngủ được, bây giờ ba con mình xuống làm bữa sáng ba nấu cháo cho mẹ, con phụ ba được không?
- Dạ được.. vậy mình có đi chơi không ba?
- Có chứ.. chờ mẹ ngủ dậy ăn sáng xong chúng ta lập tức xuất phát..
- Hoan hô..
Một lớn một nhỏ cùng nhau luyên thuyên trong phòng bếp đến khi bữa sáng vừa nấu xong Đường Uyển Đình cũng vừa xuống tới.
- Sao hai ba con không gọi em dậy.
- Anh muốn để em ngủ thêm một chút ..
[ Reng... Reng.. Rengl
Tiếng chuông điện thoại cắt ngang cuộc nói chuyện anh cầm điện thoại ra ngoài nghe máy .. Sau một lúc quay trở lại anh nhìn cô và tiểu Bảo nét mặt áy náy.
- Sáng nay công ty có cuộc họp cổ động quan trọng mà anh quên mất.. em và con chờ anh một lúc được không?
- Công việc quan trọng anh ăn sáng rồi nhanh đi đi..
- Cảm ơn vợ.. em giải thích với tiểu Bảo giúp anh nha. Bây giờ anh đi ngay khoảng hai tiếng sau sẽ quay về đón em và con..
- Nhưng mà anh còn chưa ăn sáng..
- Anh sẽ ăn trên xe, em đừng lo..
Nhìn bóng dáng anh gấp gáp rời đi, bận trăm công nghìn việc còn phải chăm lo cho mình Đường Uyển Đình lòng đầy xót xa càng cảm thấy thương anh nhiều hơn..
Trong phòng họp chính rộng lớn của Tập Đoàn BẠCH ĐỈNH THIÊN những lời xầm xì to nhỏ của các cổ đông đang không ngừng bàn tán về Bạch Tử Thiên..
[ Bạch Tổng gần đây bỏ bê công việc, thường xuyên vắng mặt trong các buổi họp không biết là có chuyện gì không?]
[Anh ta mới cưới vợ chắc không phải là dành thời gian ở nhà ôm vợ rồi đó chứ..]
[ Tình hình công ty gần đây không ổn định vậy mà chưa thấy Bạch Tổng có quyết định gì, cứ tiếp tục kéo dài như vậy những hợp đồng bất động sản đã ký trước đây e là sắp lỗ vốn mất]
- Bạch Tổng tới rồi mọi người có kế hoạch gì chuẩn bị trình bày đi cuộc họp chỉ kéo dài một tiếng thôi.
Dương Triết đi vào trước nhìn tất cả các vị Đổng Sự ngay phía sau anh là gương mặt lạnh lùng của Bạch Tử Thiên anh nghiêm nghị ngồi xuống chiếc ghế lớn nhất nằm ở vị trí chính.. Giọng nói không cao không thấp vang lên trong gian phòng yên tĩnh..
- Ai có kế hoạch có ý kiến gì thì mời trình bày.
Tiểu Ngọc cùng với Vũ Hạo Dân và Kỷ Tuyết đang ngồi ăn kem trong quán đối diện chính là khu vui chơi lớn nhất thành phố, cô bé buồn chán hai tay chống cằm nhìn Vũ Hạo Dân..
- Ba mẹ chú Tử Thiên có đến không? Sao lâu quá vậy?
- Chắc là sắp đến rồi , con chờ thêm chút đi.
Vũ Hạo Dân xoa đầu tiểu Ngọc cười nói..
- Hay anh gọi cho anh ấy thử xem chứ chúng ta chờ cũng hơn hai tiếng rồi ..
[ Reng Reng Reng]
Vừa cầm điện thoại lên đã thấy có cuộc gọi đến là ở bệnh viện gọi tới , anh định tắt máy không nhận nhưng lại bị Kỷ Tuyết cản lại..
- Hôm nay mình đã xin nghỉ phép nếu không có ca bệnh phức tạp chắc chắn sẽ không tìm tới, anh nghe máy đi..
- Ừm..