Cảm thấy hơi thở cô ngày càng gấp gáp anh liền nuối tiếc rời đôi môi như mang đầy mật ngọt của cô, nhẹ nhàng bế cô đi đến giường cởi hẳn chiếc đầm cô đang mặc xuống rồi đến lượt mình chiếc quần còn sót lại trên người lúc này cũng đã bị anh ném xuống sàn nhà, anh nhẹ nhàng va chạm thân mình trên người cô rồi khẽ nói..
- Sẽ rất nhanh thôi...Em chịu khó một chút..
Đường Uyển Đình nhìn anh mỉm cười hạnh phúc cô hôn nhẹ lên môi anh một cái rồi gật đầu..
Bạch Tử Thiên dành cho cô nụ cười ấm áp nhất rồi lại đặt lên môi cô một nụ hôn, bàn tay xoa nắn vùng ngực căng tròn rồi mơn trớn xuống dưới hạ thân cô, ngón tay thon dài nhẹ nhàng tiến vào huyệt nhỏ se khít từ đó đã nhanh chóng chảy ra một màn dịch thủy trong suốt.
Rời đôi môi đã bị anh hôn đến sưng đỏ, anh nhẹ nhàng cho vật thể đã kkkkk **** của mình tiến vào lỗ nhỏ chật hẹp dưới hạ thân cô.
****
- Ưm..a.. Tử Thiên..
Thân hình nóng bỏng đang nằm trên giường đã không ngừng uốn éo, âm thanh ma mị phát ra từ miệng cô càng khiến anh cao hứng, từng đợt thúc vào đẩy ra cũng một lúc nhanh hơn...
Sau một lúc đánh nước rút anh khẽ rên lên một tiếng cuối cùng cũng đã đánh xong trận.. anh rời khỏi người cô nằm xuống bên cạnh ôm cô vào lòng hơi thở vẫn chưa về đúng nhịp anh đã khẽ lên tiếng hỏi cô..
- Em mệt không?
Đường Uyển Đình lắc đầu điều chỉnh hơi thở đều đều lại rồi nũng nịu trả lời anh..
- Em có làm gì đâu mà mệt... bây giờ chỉ lười phải xuống giường đi tắm mà thôi..
- Vậy để anh tắm cho em ha.. đi thôi..
Nói là làm ngay còn chưa để cô kịp phản ứng anh đã bế xốc cô lên đi vào phòng tắm.
Anh ngồi trên thành bồn tắm đặt cô ngồi trên đùi mình, pha nước ấm xong xuôi mới để cô vào bồn tắm, anh quấn khăn che chắn dưới hạ thân mình rồi ra phía sau massage cho Đường Uyển Đình..
- Tử Thiên... anh ra ngoài đi, em tự tắm được mà, lúc nãy em chỉ nói đùa thôi... em sắp ngại chết mất rồi..
Đường Uyển Đình che mặt xấu hổ đến mức chỉ muốn chui vào một góc nào đó trốn anh ngay lúc này.
- Vợ anh anh nhìn có gì đâu mà ngại, em thư giãn đi anh massage cho em..
Bạch Tử Thiên véo mũi cô cưng chiều vô điều kiện nói rồi anh tiếp tục bóp vai cho cô...
Ở khoảnh khắc này cảm giác hạnh phúc đã dâng tràn trong trái tim nhỏ bé của Đường Uyển Đình, từ đôi môi mềm mại cô nở một nụ cười mãn nguyện dịu dàng nói...
- Tử Thiên.. Em yêu anh!
Tử Thiên tỉnh dậy không thấy Đường Uyển Đình đâu anh đã vô cùng lo lắng vừa định lao xuống giường đi tìm thì cô từ trong phòng tắm đi ra .. nhìn gương mặt mới sáng sớm đã nhăn nhó của anh khiến cô không nhịn được mà bật cười..
- Sao trông anh không vui vậy?
- Anh còn tưởng là em lại bỏ đi như lần trước..
Bạch Tử Thiên nhíu mày nói rồi đi đến bên cạnh cô, dìu cô ngồi xuống giường..
Lại bị anh dìu dắt như trẻ con cô liền cau mày tỏ vẻ không hài lòng mắng yêu anh một câu..
- Tử Thiên em không phải trẻ con...
- Mặc kệ anh, anh thích làm vậy. Mà sao em không ngủ thêm. Mới hơn sáu giờ sáng đã dậy rồi..
- Em ngủ không được, muốn dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho anh và tiểu Bảo..
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!