CHƯƠNG 16: BẠCH PHU NHÂN
Hàn Minh Duệ nhìn Hàn Yên Nhi đang vui vẻ ngồi ăn sáng trên người còn mặc trang phục công sở, ông nhíu mày hỏi con gái mình:
- Con định làm gì? Sao lại ăn mặc như vậy?
."Hàn Yên Nhi vẫn tiếp tục ăn không thèm nhìn Hàn Minh Duệ lấy một cái mà thản nhiên nói"
- Con đi làm. Ba của Tử Thiên đã đích thân chọn cho con một vị trí trong công ty rồi. Hôm nay con sẽ đến đó..
Hàn Minh Duệ ngồi xuống bàn hai tay đan vào nhau nhìn Hàn Yên Nhi
- Con hà tất phải làm như vậy. Hàn Gia ta cũng không thua kém Bạch Gia mấy phần, con cần gì phải hạ thấp bản thân mình ở bên cái tên lạnh lùng đó.
- Con là muốn cái danh phận Phu Nhân của ông chủ Tập Đoàn đứng đầu toàn cầu. Là vợ của người đàn ông mà ai nhìn vào cũng phải thầm mơ ước.
Và con nhất định phải để anh ta trong cuộc hôn nhân này bị ràng buộc đến thở cũng không nổi.. Hàn Yên Nhi này đâu có dễ bắt nạt như vậy chứ..
.
.
_Tại BẠCH ĐỈNH THIÊN _
- Uyển Đình em mang bản kế hoạch này qua cho boss ký đi rồi mang xuống phòng Marketing cho bọn họ sắp xếp đối tác rồi mình đi gặp sau..những khách hàng nhỏ này không cần đích thân boss phải ra mặt đâu..
"Dương Triết chìa bản kế hoạch về phía Đường Uyển Đình nhìn cô nói"
Đường Uyển Đình hơi do dự nhìn Dương Triết định từ chối thì chuông điện thoại của Dương Triết vang lên, Anh ta nhanh chóng bắt máy chẳng biết người bên kia nói gì chỉ thấy sau khi tắt máy Dương Triết liền nhìn qua Đường Uyển Đình cười đắc ý..
- Em đừng hòng trốn việc, boss nói cần gặp em.
Mau qua đó đi..
- Òh.. " Đường Uyển Đình ỉu xìu rời khỏi phòng,"
Đứng trước cửa phòng anh chần chừ mãi cô mới dám đẩy cửa bước vào, đã hơn một tuần rồi cô không gặp anh từ lần anh bị bệnh ở nhà , sau đó cô dọn đi không một lời từ biệt tiếp đến anh liền không đến công ty gần một tuần lễ, hôm nay anh mới trở lại vì có cuộc hộp quan trọng..
Thấy anh đang đứng bên bệ cửa sổ xoay lưng về phía mình, cô đặt bản kế hoạch lên bàn rồi im lặng đứng đó cúi đầu không dám lên tiếng..
- Nhà mới thế nào? Tốt không?
"Bạch Tử Thiên không quay lại nhìn cô mà chỉ lạnh nhạt lên tiếng"
- Dạ cũng tốt.. Cảm ơn boss đã quan tâm..
Anh khẽ nhếch môi rồi đi về phía cô đứng đối diện với cô anh nhướng mày đôi môi mỏng lại nhếch lên anh nhìn thẳng vào gương mặt đang lúng túng mà cúi đầu của cô..
- Quan tâm sao? Tôi chưa từng.
Người cô lập tức cứng đờ khi nghe câu nói vừa rồi của anh. Đúng rồi cô là ai? Là cái gì mà lại được anh quan tâm đến chứ? Cô chỉ là một người lạ qua đường vô tình gặp anh, vì may mắn nên nhất thời được anh nhìn tới một lúc. Cô cười khẩy tự chế giễu bản thân mình đúng là đã quá tự đa tình..
- Cô quay về chuẩn bị đi. Tối nay đi tiếp khách với tôi.
"Bạch Tử Thiên bỏ lại một câu không nóng không lạnh rồi quay về bàn làm việc"
- Dạ. " Đường Uyển Đình gật đầu rồi quay lưng đi"
- Xuống phòng y tế lấy thuốc về bôi lên vết thương đi. Tôi không muốn có một thư ký mang một vết sẹo ngay trên tay, thật mất thẩm mỹ..
"Anh vừa xem bản kế hoạch cô đưa đến vừa nói mà không thèm nhìn cô thêm một lần nào nữa"
- Dạ..
" Đường Uyển Đình nhìn xuống vết thương bị bỏng cà phê hôm bữa, khẽ trả lời anh rồi đóng cửa lại, lúc này đã vô tình chạm phải Hàn Yên Nhi vừa đi tới"
- Cái con nhỏ này đi đứng kiểu gì vậy hả. Cô có biết tôi là ai không mà dám đụng vào vậy hả" Hàn Yên Nhi trừng mắt nhìn Đường Uyển Đình lớn tiếng mắng chửi"
Rõ ràng là do cô ta vừa đi vừa bấm điện thoại không lo nhìn đường nên đã đụng phải Đường Uyển Đình vậy mà vẫn ngang ngược mắng người..
Đường Uyển Đình nhìn thấy người trước mặt mình là Hàn Yên Nhi thì chỉ muốn nhanh chóng rời đi nên liền cúi đầu xin lỗi , mong là cô ta không nhận ra mình là người ở nhà Bạch Tử Thiên hôm đó..
- Xin lỗi tiểu thư là tôi sai.. Xin lỗi cô..
" Đường Uyển Đình cúi đầu liên tục nói xin lỗi"
- Gọi tôi là Bạch Phu Nhân. "Hàn Yên Nhi khoanh tay trước ngực vênh mặt lên lảnh lót nói"
Đường Uyển Đình im lặng một lúc rồi hít sâu một hơi vào cô cúi đầu thấp hơn một chút nữa..
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!