Chương 852
Trong máy vi tính xuất hiện một cảnh này.
Bởi vì La Lê và Hàn Mặc Tử đứng chung một chỗ, mặc dù Geogre đừng khá gần La Lệ, nhưng khi anh ta vén áo lên, là hướng về hai cô gái.
Sau khi cửa thang máy mở ra, nhìn thấy Dạ Mạc Thâm đang đen mặt đứng ở cửa, tiếng kêu của La Lệ như cắm ở yết hầu.
“Cậu đang làm cái gì đấy?”
Thanh âm lạnh lùng giống như là từ địa ngục truyền tới, lập tức khiến cho Geogre giống như là bị điểm huyệt đứng im ở nơi đó, chỉ có cái đầu là nhúc nhích, chậm rãi quay đầu lại.
Khi vừa chạm mắt với Dạ Mạc Thâm, Geogre vội vàng thả góc áo sơ mi trong tay xuống, cười nói: “Uất Trì Kim, anh nghe tôi giải thích, đây là hiểu lầm…
“Ra đây!
Dạ Mạc Thâm tránh ánh mắt của anh ta, trực tiếp nhìn và phải một người khác.
Hàn Mộc Từ đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn Da Mạc Thâm, rồi lại nhìn La Lệ ở bên cạnh.
La Lệ vô ý thức rụt người vào bên cạnh, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, nhỏ giọng nói: “Tôi không sao, có đi trước di
Hàn Mộc Tử lo lắng Geogre không biết giới hạn, làm cho La Lệ sợ hãi, trước khi đi còn nói với Geogre: “Cậu đừng có bắt nạt người ta.
Sau đó mới đi ra khỏi thang máy.
Sau khi cô đi ra thang máy chưa được bao lâu, cửa thang máy lại “Tinh” một tiếng đóng lại.
Hàn Mộc Tử nhìn Dạ Mạc Thầm ở trước mặt, họ nhẹ một tiếng nói: “Cái đó, vừa rồi…
Lời còn chưa dứt, Dạ Mạc Thâm đã đưa tay bé ngang cô lên, cải hành động vội vàng khiến người ta không kịp chuẩn bị này làm cho Hàn Mộc Tử giật mình, theo phản xạ có điều kiện ôm lấy cổ của anh, ngơ ngác nhìn nah.
“Anh, anh làm gì vậy?”
Cơ thể Dạ Mạc Thâm thon dài, đôi môi mỏng nhếch thành một đường, từ vị trí của cô, nét mặt tuấn tú của anh khôn quá chân thực, anh hơi cụp mặt xuống nhìn cô. lại đi ra ngoài với Geogre?”
Vừa mở miệng, áp suất không khí thấp, thời tiết này đã đủ lạnh, nhưng trên người Dạ Mạc Thầm còn lạnh hơn cra không khí một phần, Hàn Mộc Tử rụt cổ một cái, nhỏ giọng nói: “Có một chút chuyện cần phải xử lý.
“Chuyện gì?”
Anh hỏi.
Hàn Mặc Tử: ”
Mặc dù chuyện này có quan hệ với Dạ Mạc Thâm, thế nhưng cô lại không muốn cho anh biết, dù sao có rất nhiều lời là không thể nói.
Thế là Hàn Mộc Tử lựa chọn cụp mắt xuống: “Cũng không phải chuyện gì lớn, anh “O” Dạ Mạc Thâm cười lạnh một tiếng, nheo mắt nguy hiểm nhìn cô: “Xem ra là em không có ý định nói cho anh biết”
Hàn Mặc Tử cắn môi dưới, dang do dự không biết nên mở miệng thế nào thì Dạ Mạc Thâm đột nhiên quay đầu, sải bước đi về phải văn phòng.
Mà lúc này ở trong thang máy.
Geogre và Lê Lệ bốn mắt nhìn nhau, La Lệ cảm thấy mình thật xui xéo, chỉ là vừa văn đụng phải Hàn Mộc Từ mà thôi, kết quả bởi vì Geogre quay rồi nên có ấy quên mất không bấm nút thang máy, cái thang máy trực tiếp đi lên tầng Hàn Mặc Tử muốn đến, còn đụng phải Tổng giám đốc mặt đen cả người bốc lên hơi lạnh.
Bởi vì vừa mới bị ngắt lời, Geogre cũng kịp phản ứng, phát hiện vừa rồi mình hèn mọn như thế nào, anh ta lúng túng sở mũi của mình, nhìn La Lê nói: “Cái kia…. Thật ra bình thường tôi không có như vậy, vừa rồi chỉ nhất thời bị choáng váng đầu óc, cô đừng số tôi
Nhìn anh ta càng lúc càng tới gần mình, La Lệ nhíu mày nghiêm túc trách mắng: “Anh đừng tới đây!”
Geogre dừng lại dưới tiếng quát chội tại của cô ấy.
La Lê: “Anh cách xa tôi ra một chút!”
Nói xong, cô ấy đi đến một chỗ hẻo lánh, cách xã Geogre, ánh mắt cảnh giác nhìn anh ta.
Geogre thoạt nhìn bắt đắc dĩ, sau khi nhìn thấy hành động của La Lê xong thì không nhịn được cười nói: “Không phải cô bảo tôi cách xa cô ra một chút sao? Tại sao tôi còn chưa kịp động cô đã rời đi trước
La Lệ hung hằng trừng mắt nhìn anh ta một cái, không nói cái gì. Geogre vẫn chưa từ bỏ ý định, di chuyển từng bước nhỏ thăm dò đến gần cô ấy”Vừa rồi tôi nói thật, tôi thật sự không phải người như thế, vừa rồi chỉ đùa với cô tôi, nếu không tôi mới cô ăn cơm để xin lỗi cô “Hừ, không cần.” La Lệ từ chối không thèm nghĩ ngợi, mặc thì giọng điệu không thân thiện, nhưng giọng nói của cô ấy vẫn theo sự mềm mại của con gái: “Anh cho rằng tôi không biết anh có bao nhiều tiếng xấu hả? Anh đừng nghĩ đầu độc chết tôi, tôi thà chết bất khuất
Tiếng xấu của Geogre là điều được mọi người biết đên.
Quả nhiên, nụ cười trên mặt Geogre phai nhạt mấy phần, đáy mắt hiện lên mấy phần đắng chát: “Đây chẳng qua chỉ là vẻ ngoài ngang ngược của tôi thôi, trên thực tế tôi không phải như vậy.”
Mặt mày anh ta nhiễm mấy phần phiền muộn: “Tôi cũng không muốn dạng này, nhưng mà “Nhưng mà cái gì?”
Geogre ngẩng đầu, nhìn con mắt cảnh giác nhưng lại tò mò của cô gái, không nhịn được nhảy mặt ra hiệu với cô: “Nếu cô muốn biết thì mời tôi ăn cơm đi, tôi sẽ nói cho cô biết La Lê vừa nghe xong thì lập tức hung dữ trốn mất nhìn anh ta một cái: “Tôi thật sự bị mở lớn láp óc mới cảm thấy loại người như anh có nỗi khổ tâm, còn muốn tôi mời anh ăn cơm, anh đường đường là câu chủ của tập đoàn Kiều Thị, tôi chỉ là một nhân viên công chức nhỏ nhoi, mời ăn ăn một bữa cơm xong, tương lai mấy tháng sau tôi đều làm không công, tránh xa tôi ra một chút.
Geogre: “…”
Tính khí của cô gái này thật lớn.
Trong lòng Geogre thầm nghĩ, nhưng tại sao cô ấy lại cười ôn nhu như vậy khi đối mặt với chị dâu?
Loại chênh lệch này khiến cho anh ta cảm thấy không thoải mái, Geogre nói: “Vậy được, tôi mới cô, có đi không?”
La Lê nhìn anh ta một cái.
Geogre: “Tôi mới cô đi ăn tiệc.”
TIỆC ….
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!