Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 807: U mê không chịu tỉnh ngộ

Dạ Mạc Thâm?

Sao anh ta lại ở đây?

Đoan Mộc Trạch nhìn Dạ Mạc Thâm ngồi ở đó, trong đầu đều là dấu chấm hỏi, trước đó đụng phải Hàn Mộc Tử chưa nói, hiện tại lại đụng phải Dạ Mạc Thâm Anh ta sửng sốt vài giây sau đó nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn về phía chị Lâm và em gái tiếp tân hỏi: “Đây là tổng giám đốc tập đoàn Uất Trì sao? Tôi không đi nhầm chứ?”

Hai người đột nhiên bị anh ta hỏi vấn đề kỳ lạ như vậy, nghi ngờ nhìn anh ta, chị Lâm mỉm cười, giải thích: “Anh Đoan Mộc thật biết nói đùa, phòng tổng giám đốc của tập đoàn Uất Trì chỉ có một phòng, sao anh lại đi nhầm được?”

*.. Người bên trong, chính là Uất Trì Thâm?”

Chị Lâm gật đầu, kỳ quái nhìn anh ta.

“Có gì không, anh Đoan Mộc?”

Đoan Mộc Trạch còn chưa hoàn hồn lại, không rõ tình huống trước mặt rốt cuộc là gì, chỉ có thể xua tay ra hiệu không có vấn đề gì, sau đó đi vào.

Sau khi đi vào, Đoan Mộc Trạch nhìn Dạ Mạc Thâm đánh giá, cho là mình nhận lầm người.

Nhưng nhìn trái nhìn phải, chẳng phải vẫn là người từng gặp trước kia sao? Anh ta chắc chắn sẽ không nhận lầm người, nhưng…. Sao Dạ Mạc Thâm lại biến thành Uất Trì Thâm?

Hàn Mộc Tử còn làm thư ký giúp việc.

cho anh ta ở đây nữa? Hai người này còn ở chung với nhau, vậy sao anh ta lại đính hôn với con bé Tuyết?

Anh ta chỉ xa nhà một chuyện thôi, trở về thời thế lại thay đổi rồi?

Chẳng lẽ, Dạ Mạc Thâm ly hôn, hoặc là hối hận vì kết hôn? Hừ, người đàn ông này quả nhiên thay lòng đổi dạ rất nhanh.

Trong lòng ôm ý nghĩ này, Đoan Mộc.

Trạch đến gần anh quơ tay: “Chào, đã lâu không gặp.”

Dạ Mạc Thâm nhíu mày: “Anh là?”

Đoan Mộc Trạch: “…

“Không đến nỗi như vậy chứ! Trước đây tôi chưa từng đắc tội anh nha, anh không đến mức mang thù tôi chứ? Ngay cả quen biết cũng không thèm quen tôi luôn?”

Nhìn khuôn mặt xa lạ trước mặt, Dạ Mạc Thâm không có chút ấn tượng, nhưng nghe giọng điệu của anh ta, chắc có quen biết với mình.

Từ sau khi anh mất trí nhớ mới xem là người xa lạ.

“Trước đây chúng ta từng quen biết?”

Vì vậy Dạ Mạc Thâm liền hỏi một câu.

Đoan Mộc Trạch: “…”

qua phòng thư ký lần nữa thì dừng lại.

Vừa rồi anh ta gặp được Hàn Mộc Tử ở đây, tiếp tân còn nói cô là thư ký giúp việc.

Đột nhiên anh ta có chút hiểu được vì sao cô ấy lại ở chỗ này, chỉ là… Tại sao cô ấy lại làm thư ký giúp việc?

Đang suy nghĩ, tiếng bước chân truyền đến, Đoan Mộc Trạch ngẩng đầu lên thấy Hàn Mộc Tử cầm tài liệu trở về.

Lúc này anh ta mới bước chậm về phía cô chặn đường của cô.

Thấy Đoan Mộc Trạch Hàn Mộc Tử hơi sửng sốt, sau đó lập tức nhướng mày.

Tại sao lại đụng phải anh ta?

“Lại gặp nhau rồi.’ Đoan Mộc Trạch cười với cô, chớp mắt: “Tiện tìm một chỗ để tâm sự không?”

Ai ngờ Hàn Mộc Tử trực tiếp ném cho.

anh ta một câu: “Không tiện.”

Sau đó trực tiếp vòng qua anh ta.

Đoan Mộc Trạch có chút bất đắc dĩ, người phụ nữ này thật sự không ra bài theo.

đường sẵn, anh ta chỉ có thể xoay người nói với bóng lưng của cô: “Sẽ không mất nhiều thời gian của cô đâu, nói chuyện ở đây cũng được.”

Nhưng Hàn Mộc Tử giống như không nghe thấy lời anh ta nói, đi thẳng vào phòng thư ký.

Đoan Mộc Trạch cũng không tức giận, nâng cäm như có điều suy nghĩ.

Hai người kia, tính khí của một người lại lớn hơn một người, xem ra anh ta phải về tra rõ ràng xem chuyện gì xảy ra rồi nói.

Nhà Đoan Mộc.

“Nói đi, chuyện gì xảy ra? Vì sao Dạ Mạc Thâm lại trở thành người thừa kế nhà Uất Trì, còn muốn đính hôn với em?” Đoan Mộc Tuyết năm úp sâm trước máy tính ôm gối ôm xem phim, nghe Đoan Mộc Trạch hỏi vậy nháy mắt xù lông như con khi: “Anh, không của phải anh đã nói sẽ không quản chuyệt em nữa sao? Sao anh lại đi điều tra?”

Nhìn bộ dạng xù lông của cô ta, Đoan Mộc Trạch bất đắc dĩ buông tay: “Anh em không điều tra, anh chỉ muốn xem nhân vật nào có thể khiến em gái anh động lòng, dù sao trước đây không phải em chỉ động lòng với Dạ Mạc Thâm sao? Anh chỉ muốn xem người nào trên đời này có thể lọt vào mắt em, người đó có bộ dáng như thế nào, cho.

nên…. Anh ôm tâm trạng như vậy tới tập đoàn Uất Trì”

Đoan Mộc Tuyết căn bản không muốn nghe anh ta giải thích, tức giận đến kêu to: “Dù sao anh cũng đã lật lọng, không tôn trọng người em gái này chút nào.”

“Tuyết à, anh chỉ muốn xem người đó là thần thánh phương nào thôi, hơn nữa, nếu như em thật sự muốn đính hôn với anh ta, tương lai anh không biết người đó là ai sao?”

Nói đến đây, Đoan Mộc Trạch không làm bộ mặt giễu cợt nữa, giọng nói trầm xuống, mặt cũng nghiêm túc theo: “Em không muốn cho.

anh biết là vì có chuyện gì gạt anh sao?”

Nghe thế mặt Đoan Mộc Tuyết thay đổi, trừng mắt: “Anh đã đồng ý với em.”

“Đúng, là anh đồng ý với em, nhưng lúc anh đồng ý với em em cũng không nói cho anh biết người em đính hôn là anh ta!”

Đoan Mộc Tuyết nghiêng đầu lại, thở phì phò: “Vậy thì sao chứ? Đính hôn với anh ấy thì thế nào? Em thích anh ấy, muốn ở cùng với anh em, em là em gái ruột của anh, hạnh phúc của em không quan trọng sao?”

“Vậy em cảm thấy, ở cùng với anh ta sẽ hạnh phúc sao?” Đoan Mộc Trạch cười giễu một tiếng: “Anh ta thích em sao? Đêm qua nếu như anh không nghe lầm, chuyện đính hôn này dường như là em và ông nội nhắc.

tới? Còn nữa, anh ta xảy ra chuyện gì?”

“Được rồi!” Đoan Mộc Tuyết tức giận ngắt lời Đoan Mộc Trạch: “Em không muốn nói nhiều với anh, nếu trong mắt anh đã không có em gái này, vậy về sau anh đừng xen vào chuyện của em nữa, em đính hôn với ai cũng không liên quan tới anh, nếu như lần này anh lại nhúng tay vào em sẽ đi tìm ông nội!”

Đoan Mộc Trạch bất đắc dĩ thở dài một hơi “Vì sao nhất định phải u mê không chịu tỉnh ngộ như vậy?” Tình cảm thật sự có thể khiến người ta mất lý trí sao?

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!