Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 778

Sau khi George tìm thấy Dạ Mạc Thâm, liên kể chuyện tối hôm qua anh ta đã hành hạ tên ngoại quốc kia sống dở chết dở thể nào, sau đó hắn ta thật sự không chịu nổi mà hôn mê, anh ta lại gọi 115 đưa hắn đến bệnh viện, sau khi xác định tên kia vẫn còn thở anh ta mới rời đi.

Dạ Mạc Thầm nghe xong chuyện này, sắc mặt vẫn lạnh đạm, không hề có chút cảm xúc nào.

George: “…”

Mẹ ơi, mặt đơ Trong lòng George thầm măng một câu, nhưng mà sau khi nghĩ đi nghĩ lại, tối hôm qua lúc anh đến cứu người không phải cũng bày ra bộ dạng y như thế này sao?

Tối hôm qua lúc tung cước đã tên đàn ông ngoại quốc kia một nhát, quả thật là rất dùng lực, đợi đến khi đi rồi George mới âm thầm nhìn kỹ lại, phát hiện trong tủ rượu có một vệt nứt.

Xương cốt của tên đàn ông ngoại quốc kia không bị gãy, quả thật là quá may mắn.

George vuốt vuốt cảm, đột nhiên hỏi: “Tối hôm qua, cậu đưa người ta về, sau đó không có làm gì người ta đấy chứ?”

Nghe vậy, động tác trong tay của Dạ Mạc Thâm khựng lại một chút, ánh mắt lạnh lẽo rơi lên trên mặt anh ta.

“Cậu cho rằng tôi giống cậu à?”

George: “Ha ha, ngay cả lên xe còn không dám? Cậu có phải là đàn ông không? Cơ hội tốt như vậy, anh hùng cứu mỹ nhân, cô nam quả nữ cậu còn không nằm lấy, cậu bị bất lực hay là Đang nói, George đột nhiên nghĩ đến một chuyện kinh khủng, lập tức bật người khỏi ghế sô pha đứng lên đi tới bên cạnh Dạ Mạc Thâm, nheo mắt nhìn anh.

“Đừng nói là cậu không dám chứ?”

Dạ Mạc Thâm vận mặt không cảm xúc ngôi đó, như thể không quan tâm anh ta đang nói cái gì Nếu không phải đêm qua tận mắt phải chứng kiến cảnh anh đưa người đi, còn trả thù tên đàn ông ngoại quốc kia, George thực sự có thể nghĩ rằng Uất Trì là một người cực kỳ lạnh lùng, thậm chí là tuyệt tình.

Nhưng mà bây giờ thì khác, anh đã cứu người rồi, cuối cùng còn giúp người ta trả thù, sau đó đưa người ta về nhà nhưng chẳng làm gì cả.

Mọi chuyện diễn tiến thành ra thế này, chỉ có hai loại khả năng.

Thứ nhất, anh không có hứng thú với phụ nữ, không muốn tiền tới.

Nhưng mà điểm này không đúng lắm, nếu anh không có hứng thú với phụ nữ, vậy làm sao mà vừa mới cúp điện thoại, trong một thời gian ngắn như vậy anh có thể lao tới giải cứu được người ta.

Kết quả cuối cùng chính là, anh có hứng thú với người phụ nữ đó.

Vậy thì, tại sao anh lại không tới? Thế thì phải nói đến điểm thứ hai.

Anh muốn tới, nhưng không dám tới, hoặc là nói không nỡ tới.

Càng nghĩ, George càng thấy kinh hãi, hơn nữa có dự cảm rất đáng sợ Anh ta không biết mình đoán đúng hay không, nhưng anh ta cảm thấy mình cần phải nhắc nhở cậu bạn thân một chút.

“Uất Trì, không phải cậu thật sự nghiêm túc đấy chứ?”

George hỏi.

Anh ta nghĩ, chỉ có thể là lý do này, một người đàn ông như Uất Trì, muốn có phụ nữ như thế nào mà chẳng được? Cô trợ lý nhỏ kia vừa nghe anh ở trong quán bar, cũng sẵn sàng đi theo, cho nên nếu Uất Trì muốn, xác suất cô ấy từ chối rất thấp.

Khả năng duy nhất chính là bản thân Uất Trì không muốn.

“Tôi phải nói với cậu điều này, Uất Trì Thầm, cậu không thể nghiêm túc với người phụ nữ đó được.

George giống hệt như một bà tám nhiều chuyện bao vây lấy Dạ Mạc Thâm: “Cậu biết gia đình của chúng ta rồi đấy, vừa nhìn là biết bối cảnh gia đình của cô trợ lý nhỏ kia như thế nào, nếu như cậu nghiêm túc với cô ấy, tương lai chỉ sẽ làm hại cô ấy mà thôi.

Dạ Mạc Thâm vẫn tiếp tục phớt lờ anh ta, nhưng mà George thì lo lắng chết lên được, lại tiếp tục nói: “Tôi nói thẳng ra với cậu luôn nhé, hôn nhân của chúng ta chỉ có thể do người lớn quyết định, hơn nữa còn phải hy sinh vì gia tộc, nếu như cậu thật sự nảy sinh tình cảm với cô vậy tôi khuyên cậu nên mau chóng thu lại đi.”

“Cậu có nghe thấy lời ông đây nói không? Ông đây nói suốt nửa ngày trời cậu cũng không có phản ứng gì à?”

Cuối cùng thì Dạ Mạc Thâm cũng lười biếng nâng mi mắt lên, ánh mắt có hơi mờ mịt nhìn về phía George.

“Nói xong rồi à?”

George theo phản xạ gật đầu.

“Xong rồi thì cút.

George: “…”

Anh ta nói nửa ngày trời, chỉ được đáp lại bốn chữ? Còn bảo anh ta cút? Trong lòng George cố ý cười nhạo ha hả, lại chen người về phía trước: “Cậu muốn đuổi ông đây đi, ông nhất quyết không đi đấy, tôi nói trước với cậu nhé, ông nội Uất Trì rất vừa lòng cô con gái của nhà Đoan Mộc kia đẩy, tương lai tám chín phần mười cậu phải đính hôn với cô ta. Cô trợ lý nhỏ kia nhìn bên ngoài thì chẳng có gì, nhưng tôi có thể nhìn ra cô ấy rất để ý đến cậu, nếu cậu thật sự có gì đó với cô ấy, đến lúc đó đừng có để bị quấn lấy không thoát thân được, đã vậy còn hại luôn cả người ta.”

Đôi mắt đen nhánh của Dạ Mạc Thâm cuối cùng cũng lộ ra tia mất kiên nhẫn, anh vươn tay xoa xoa thái dương. Cứ cảm thấy George hôm nay thật là làm lời, làm người ta thấy khó chịu.

George còn đang định nói thêm gì đó, nhưng một giây sau đã thấy Dạ Mạc Thâm đứng dậy, lấy chìa khóa xe và áo khoác của mình rời khỏi văn phòng.

“Này? Tôi vẫn còn đang nói mà, cậu đi đầu vậy?”

“Ăn cơm.”

Dạ Mạc Thâm lạnh lùng đáp một câu “Ăn cơm?”

George đột nhiên nhớ đến mình cũng chưa ăn cơm, liên vội vàng đi theo: “Dần tôi đi với, ông đây cũng đói bung.”

“Không rảnh” George: “Không cho tôi theo phải không? Vậy tôi đi đến căng tin tìm người phụ nữ của cậu để ăn cùng? Dạ Mạc Thâm dừng bước chân, quay đầu lại, ánh mắt lạnh lẽo rơi lên người George George đột nhiên cảm thấy da đầu mình tê dại.

“Hừm…. cậu nhìn tôi như vậy làm gì?”

Thứ phảng phất quanh cơ thể Dạ Mạc Thâm là hơi thở lạnh lẽo: “Chuyện như tối hôm qua, nếu để tôi phát hiện còn một lần nữa..

“Không thể nào.” George lập tức giơ tay đầu hàng: “Tuyệt đối không bao giờ có lần nữa. Tôi cũng không đi tìm cô ấy ăn cơm nữa được chưa? Tôi đi theo cậu ăn cơm vậy.

Cuối cùng Dạ Mạc Thâm cũng thu lại ánh mắt sắc bén của mình, sải bước chân trầm ổn đi về phía trước, George vạn phần bất lực đi theo sau, thực sự không biết trong lòng anh đang nghĩ gì.

Bề ngoài trông có vẻ rất bình tĩnh, như thể không hề có ý nghĩ khác với người ta, nhưng lại không cho phép anh ta lại gần, điều này rõ ràng là … là tính chiếm hữu rất mạnh mẽ.

George suy nghĩ lung tung, lúc sắp sửa bước ra khỏi thang máy, thực sự không nhịn được hỏi thêm một câu.

“Không phải Uất Trì, cậu nói cho tôi biết, rốt cuộc cậu và cô ấy có phải đang ở bên nhau không?”

Ting…

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!