Dọn xong mảnh vỡ, cô cũng dẹp luôn phần còn lại của cái ly, giội nước lên bàn rồi lau sạch.
Lăng Tiêu nhìn cô gái thành thạo trước mắt, nhớ tới nụ cười phấn chấn trên đường đua và tư thế hiên ngang cầm súng đêm đó, còn có dáng vẻ hiền lành điềm tĩnh đeo tạp đề của cô.
Rõ ràng là thiên kim đại tiểu thư, rõ ràng có thể mười ngón tay không dính nước mùa xuân, rõ ràng có thể áo đến thì đưa tay, cơm đến thì há miệng, nhưng cái gì cô cũng biết, hơn nữa còn làm giỏi đến ít ai sánh được.
Thịnh Hoàn Hoàn, rốt cuộc cô là dạng phụ nữ gì?
Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn dọn xong mới nhìn Lăng Tiêu và hỏi: “Bạch quản gia nói anh còn chưa ăn cơm, tôi nấu bát mì cho anh?"
Lăng Tiêu không nói gì, chỉ hơi gật đầu.
Lúc Thịnh Hoàn Hoàn nấu mì thì Lăng Tiêu đứng ở ngoài cửa nhìn cô.
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ thầm, hắn nhất định đã đói lắm rồi, cho nên mới mặt lạnh đứng ở đó, im ăng thúc giục cô mau thỏa mãn dạ dày của hắn.
Hay là hắn sợ cô hạ độc vào bát mì?
Không biết có phải là khí thế của Lăng Tiêu quá mạnh hay cô quá nhát gan, cuối cùng cô suýt cắt trúng vào tay mình lúc cắt hành.
Thịnh Hoàn Hoàn ảo não nhìn hắn: “Anh có thể đi ra ngoài chờ chút không?"
Lăng Tiêu nhìn cô một cái, mang theo hơi lạnh mà đi ra ngoài.
Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng thở ra, rốt cục cũng có thể chuyên tâm nấu bát mì.
Lúc cô bưng mì ra thì không nhìn thấy Lăng Tiêu đâu, phòng ngủ của hắn đã đóng chặt, cô tiến lên gõ cửa: “Lăng Tiêu, mì xong rồi."
Chỉ chốc lát sau, Lăng Tiêu mặc đồ ngủ đi ra, tóc còn ướt đẫm nhễu nước.
Thịnh Hoàn Hoàn: “..."
Thấy Thịnh Hoàn Hoàn muốn nói lại thôi, Lăng Tiêu nhìn xuống cô từ trên cao, ánh mắt rơi lên đôi môi hồng nhuận, nơi đó hiện ra chút sáng bóng mềm mại, dáng môi rất xinh đẹp: “Đang suy nghĩ cái gì?
Lăng Tiêu vừa tắm rửa đi ra, hơi lộ ngực, làn da màu lúa mạch có cơ bắp rắn chắc, nhìn rất gợi cảm, làm cô không tự chủ được nghĩ đến tối hôm qua.
Thịnh Hoàn Hoàn không được tự nhiên mà dời mắt khỏi người hắn, ra vẻ nhẹ nhàng hỏi: “Đàn ông các anh đều tắm nhanh như vậy sao?"
"Các anh?" Lăng Tiêu hơi cau đôi mày rậm lại.
Thịnh Hoàn Hoàn: “... Tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút."
Cô đang tự đào mộ chôn mình sao?
Cũng may Lăng Tiêu cũng không hỏi thêm nữa.
Hắn ngồi xuống bên cạnh bàn ăn, bắt đầu tận hưởng món ngon, rõ ràng động tác rất tùy ý, nhưng mọi cử động lại tao nhã như vương công quý tộc, thật là cảnh đẹp ý vui.
Thịnh Hoàn Hoàn ngồi ngay ngắn ở đối diện hắn, chờ bị hắn "Xử lý".
Wenson nhất định đã nói với hắn chuyện đêm nay cô gặp phải Mộ Tư trong KTV. Dựa theo tính cách của Lăng Tiêu thì nhất định sẽ trừng trị cô, tựa như ngày nhận giấy đăng ký kết hôn, hắn đã để cô phơi nắng cả ngày.
Còn nữa, cô còn hủy hai chiếc siêu xe của hắn. Hắn nhất định sẽ ghi hận hai tội này, chỉ chưa phát tác mà thôi.
Nhưng chờ một hồi mà Lăng Tiêu vẫn không mở miệng, Thịnh Hoàn Hoàn chống khuôn mặt nhỏ, trơ mắt nhìn hắn, càng chờ trong lòng càng không nắm chắc.
Nhìn một bát mì to bị Lăng Tiêu ăn sạch, Thịnh Hoàn Hoàn rất có cảm giác thành công, nghĩ thầm lần sau có nên nấu thêm một chút hay không?
Không phải có câu danh ngôn nói rằng, ăn của người ta thì nói năng cũng phải mềm mỏng hơn sao?
Lăng Tiêu ăn xong thì liếc nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn lập tức để tay xuống, ngồi thẳng dậy.
Nhìn Thịnh Hoàn Hoàn như một học sinh tiểu học đã làm sai đang chờ bị xử phạt, Lăng Tiêu lộ ra vẻ mặt nghiêm khắc, như đế vương năm giữ lấy quyền sinh sát chúng sinh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!